Linh Vũ Thiên Hạ


Tác giả: Vũ Phong

Chương 997: Có Một Số Việc



Lục Thiếu Du còn đang cân nhắc, Lữ Chính Cường đã mở miệng nói.

Lục Thiếu Du gật đầu đáp.

Lữ Chính Cường hài lòng mỉm cười, nói tiếp:

Trong lòng Lục Thiếu Du có chút do dự, nhưng cũng không giấu diếm, việc này không cần thiết che giấu.

Lữ Chính Cường có chút kinh ngạc, lập tức nghiêm mặt nói:

Lục Thiếu Du gật đầu, trong điểm này Nam thúc từng nhắc nhở hắn.

Lữ Chính Cường nhìn hắn, nói:

Lục Thiếu Du nói, trong lòng thầm nghĩ, Lữ Chính Cường đã hoài nghi sau lưng mình có cường giả, nhưng không biết là ai mà thôi, có lẽ biết sự tồn tại của Nam thúc, nhưng không biết thực lực chân chính của Nam thúc, ngay cả chính mình cũng không biết nói chi người ngoài.

Lữ Chính Cường hỏi.

Lục Thiếu Du nói.

Lữ Chính Cường ngoài ý muốn, lập tức nói:

Ánh mắt Lục Thiếu Du chợt lóe, nói:

Lữ Chính Cường nói.

Lục Thiếu Du nói, có Linh Thiên môn dây dưa ba kềnh càng kia, Phi Linh môn sẽ giảm không ít phiền phức, nếu ba kềnh càng không nhúng tay vào, Phi Linh môn muốn đối phó sơn môn khác thoải mái hơn không ít.

Thân ảnh Lư Khâu Mỹ Vi lại cùng Lữ Tiểu Linh đi vào đại sảnh.

Lục Thiếu Du nhíu mày.

Lư Khâu Mỹ Vi nói.

Lữ Tiểu Linh hoảng sợ kinh hô.

Lư Khâu Mỹ Vi nói.

Lục Thiếu Du kinh hãi, Lư Khâu Mỹ Vi thật sự không đơn giản.

Lư Khâu Mỹ Vi nói.

Lục Thiếu Du gật đầu, mình đúng là xem thường Linh Thiên môn, những tin tức này họ đều biết thật rõ ràng, phỏng chừng Hóa Võ tông, Hắc Sát giáo cùng Lan Lăng sơn trang đều như thế, nhưng như vậy cũng tốt, Phi Linh môn có thể đục nước béo cò, mấy kềnh càng này có điều cố kỵ, đây chính là cơ hội tốt cho Phi Linh môn.

Khi Lục Thiếu Du rời khỏi đình viện, sắc trời vào đêm, trăng sáng chiếu trên đường đá, hai thân ảnh kéo ra thật dài.

Dưới bóng đêm, Lữ Tiểu Linh lôi kéo tay Lục Thiếu Du, nháy mắt, khuôn mặt mang theo ý cười hạnh phúc.

Lục Thiếu Du đang suy nghĩ chuyện của Phi Linh môn, nghe vậy phục hồi lại tinh thần, nhìn thiếu nữ trước mắt lộ ý cười đáp.

Lữ Tiểu Linh nói.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói, trong lòng cũng không hề có chút bất mãn với nhạc mẫu, làm cha mẹ, đương nhiên phải lo lắng cho con mình, đây là chuyện thật bình thường.

Lữ Tiểu Linh chu miệng nói.

Lục Thiếu Du cười hăng hắc, nghĩ tới bộ dáng xấu hổ của Lữ Chính Cường vừa rồi, cũng biết hắn là thê quản nghiêm, vạn nhất Lữ Tiểu Linh cũng giống như nhạc mẫu, hơn nữa còn có Vân Hồng Lăng, ngày tháng sau này của mình chỉ sợ là không được dễ chịu.

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License