Bàn Hủy cùng Bàn Vân rít gào, thanh âm như sấm sét nổ tung vang vọng, nháy mắt Bàn Hủy trực tiếp lao về hướng Không Nhận Tôn Giả, mà Bàn Hủy ngăn cản trước người Xích Vũ Tôn Giả.
Sắc mặt hai người lập tức vô cùng khó xem.
Lục Thiếu Du trầm xuống, khởi động Thanh Linh khải giáp, trong tay xuất hiện huyết quang.
Một tiếng long ngâm quanh quẩn thiên không, thân ảnh Lục Thiếu Du nhảy lên Tuyết Sư, nháy mắt biến mất giữa không trung.
Trong mắt Thiên Thủ Quỷ Tôn hiện lên hung quang, miệng quát một tiếng chói tai, vận chuyển năng lượng hỏa hệ tới cực điểm, hung hăng va chạm tới.
Oanh! Oanh!
Thiên Thủ Quỷ Tôn ngăn đón một Vũ tôn nhất trọng của Viêm đảo, hai cỗ lực lượng kinh khủng va chạm, lập tức nổ tung.
Cả không gian hoàn toàn lâm vào hỗn loạn, từng tiếng nổ vang kinh thiên truyền ra, chấn động lòng người.
Dương Quá vung trọng kiếm, lao thẳng tới trước.
Quỳ Long Như Hoa đã khôi phục bản thể khổng lồ, gia nhập vào đội hình công kích.
Lục Tâm Đồng quát một tiếng, chân khí quỷ dị lan tràn, linh hồn lực mang theo hắc quang động tới thiên địa năng lượng, lập tức thúc giục Trấn Linh Diệt Hồn tháp.
Linh vương bát trọng của Nguyệt Long các có lẽ cảm thấy Lục Tâm Đồng yếu ớt nhất, đánh chết nàng có lẽ còn lấy được một kiện Linh Khí địa cấp, lập tức lao thẳng tới.
Lục Tâm Đồng khẽ quát một tiếng, thủ ấn kết xuất, hắc tháp xoay tròn cực nhanh, đột nhiên trướng lớn vài trăm thước, nhìn qua giống như ngọn núi lớn phóng thích ra hắc vụ ngập trời.
Hắc tháp phóng thích ra hắc vụ đầy trời, xen lẫn thanh âm như quỷ khóc thần hào, rơi vào trong tai những người có mặt giống như trường châm bén nhọn đâm vào trong linh hồn, sắc mặt linh vương bát trọng nhất thời tái nhợt.
Lúc này thân ảnh Lục Tâm Đồng đã biến mất, chân khí âm hàn cực hạn khuếch tán, đột nhiên hơn mười đạo quang đoàn đen nhánh bay ra, giống như thuấn di lao thẳng tới linh vương bát trọng.
Mười mấy hồn anh dữ tợn đen nhánh mang theo chân khí thô bạo nháy mắt đánh tới.
Oanh oanh oanh!
Linh vương bát trọng dốc hết sức lực nhưng chỉ ngăn cản được ba hồn anh màu đen, những hồn anh khủng bố còn lại nháy mắt xuyên vào trong ấn đường của hắn, đi thẳng vào não hải, tiếp theo sau tiếng kêu thảm thiết truyền ra, hồn anh bị cắn nuốt sạch sẽ, sau đó những hồn anh màu đen chui ra khỏi đầu linh vương bát trọng, đem đầu nổ tung.
Không ít người cảm thấy rùng mình, huynh muội Lục Thiếu Du tuyệt đối không dễ trêu chọc.
Đánh chết linh vương bát trọng, thủ ấn biến đổi, hơn mười hồn anh lại rít lên mang theo khí tức quỷ dị vây công về hướng cường giả vương cấp của đối phương.
Thân hình Tuyết Sư xuất hiện bên trong vòng chiến, hiện ra trước người một Vũ tôn nhất trọng của Thần Kim các.
Người kia cười âm trầm, dải lụa chân khí màu lam trực tiếp oanh kích thẳng vào đại trưởng lão Thánh Linh bộ.
Một tiếng quát lạnh truyền ra, trước người đại trưởng lão chợt lóe bạch mang, thân ảnh Tuyết Sư xuất hiện, thanh ảnh vươn tay phải đột nhiên chộp về phía trước.
Oanh long!
Trong tay Lục Thiếu Du chợt lóe quang mang, tử kim sắc quang mang dâng lên, hóa thành lôi đình cự mãng trào ra, như nộ long ầm ầm rơi xuống.
Không gian vặn vẹo, rơi lên dải lụa chân khí màu lam, hào quang chợt sáng, tử kim điện mang lan tràn, dải lụa nhất thời phân thành bốn năm mảnh.
Xuy lạp!
Lôi đình ngừng lại, lại tiếp tục rơi xuống, lần này đánh thẳng vào Vũ tôn nhất trọng kia, khiến đồng tử hắn co rút lại, cảm giác nhịp tim của mình ngừng đập, tử kim lôi đình chính là công kích đã đánh chết Thiên Dương vương.
Oanh long long!
Đúng ngay lúc này tử kim lôi đình oanh kích lên ngực hắn, đánh vỡ không gian chung quanh biến thành hắc động, lộ ra khe không gian tối đen dữ tợn.
Thân hình Vũ tôn nhất trọng lập tức vỡ thành mảnh nhỏ, thậm chí hồn anh cũng không cơ hội chạy thoát.
Hô!
Xa giữa không trung, không ít người hít sâu một hơi, người này còn là Vũ vương sao, chỉ một chiêu đã tiêu diệt Vũ tôn nhất trọng, lật tay liền đánh chết, sao có thể làm được?
Lam Thập Tam nhìn chằm chằm viễn không thì thào kinh hãi.
Giết chết một Vũ tôn nhất trọng, Tuyết Sư không hề ngừng lại, thân ảnh lại xuất hiện ở xa xa.
Đao mang mang theo long ngâm truyền ra, huyết quang rơi xuống, một Vũ vương thất trọng nháy mắt biến thành hai đoạn.
Hưu hưu…
Sát khí thao thiên khởi động, thân ảnh Tuyết Sư không ngừng di chuyển, mỗi lần đều có vương cấp bị đánh chết, chỉ sau một thoáng ngắn ngủi đã có bảy vương cấp không chút sức phản kháng đã bị giết chết dưới Huyết Lục, thân đao nhiễm đầy máu tươi khiến huyết quang càng thêm quỷ dị.
Huyết Lục lướt qua, lại một vương cấp bị giết chết, Lục Thiếu Du không chút lưu thủ, nếu đã là kẻ thù không đội trời chung, căn bản không cần hóa giải.
Diệu Linh Tôn Giả kinh hãi thì thào.
Vạn Linh Tôn Giả nhíu mày, khẽ lắc đầu cảm thán.
Hỏa Vân Tôn Giả nói.
Các cường giả nhìn nhau, không ai phản đối lời của hắn.
Huyết quang lại xuất hiện, vương cấp thứ chín lại rơi xuống.
Xa giữa không trung, một thân ảnh bị đánh bay, miệng phun máu tươi, chân khí uể oải, người này chính là Lư trưởng lão thực lực yếu nhất trong hai mươi vương cấp trưởng lão Thánh Linh giáo, vốn lần này hắn không cần đi theo, nhưng vì hắn tự mình cầu khẩn Lục Thiếu Du cho nên mới được phép đi cùng.
Một thân ảnh nháy mắt đi tới trước người Lư trưởng lão, thi triển không gian bích chưởng vây khốn hắn, chính là Không Linh vương.
Không Linh vương nanh cười một tiếng, bàn tay oanh ra.
Khí thế người Lư trưởng lão đột nhiên tăng lớn, so sánh với lúc toàn thịnh còn mạnh hơn không ít.
Ánh mắt Không Linh vương trầm xuống, lập tức thối lui.
Không Linh vương vừa thối lui, không gian bích chướng lập tức bao phủ về hướng Lư trưởng lão.
Sắc mặt Lư trưởng lão trắng bệch tới cực điểm, dùng một hơi chân khí cuối cùng kết xuất thủ ấn, khí thế tăng lên tới cực hạn, toàn bộ thân hình bành trướng lên, thậm chí khiến không gian xung quanh hiện lên khe không gian dao động.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License