Đế tôn


Tác giả: Trạch Trư

Chương 2001: Chú.



Theo thời gian chuyển dời, càng ngày càng nhiều Tiên Vương suất lĩnh chư Tiên đuổi tới đây, Đông Vân mười bốn châu, mười bốn Tiên Vương, Nam Chiên Cửu Châu, chín Tiên Vương, Tây Hoàn mười hai châu, mười hai Tiên Vương, hết thảy đều tới đây!

Trừ lần đó ra, Bắc phương Tiên hải mười chín châu chỉ có số ít mấy Tiên Vương trình diện. Bởi vì Tiên hải mười chín châu cách nơi đây quá xa, những Tiên Vương đó chỉ sợ còn không có được tin tức.

Về phần Tiên Quân của Tiên Đế Cung cùng Tiên Tôn Cung, lại không người nào đến đây.

Bất quá, Tiên Vương đã là Tiên giới Cự Vô Bá, nhiều Tiên Vương như vậy phủ xuống, có thể nói là một đại thịnh hội trước nay chưa có!

Mà vào lúc này, Giang Nam đã xâm nhập đến trong môn hộ, phóng mắt nhìn đi, chỉ thấy nơi này Thanh Sơn mịt mờ, sương trắng như tuyết, thỉnh thoảng có hắc phong cuồn cuộn từ chỗ sâu thổi qua, trong hắc phong khí tanh hôi nồng đậm vô cùng.

Hơn nữa, nơi này đối với Tiên đạo có áp chế thật lớn, quy tắc tràn ngập ở chỗ này là một loại cùng người khác bất đồng, cùng Tiên đạo tương khắc, cho dù là Giang Nam, cũng cảm giác được cực kỳ khó chịu.

Nam Quách Minh bị hóa thành đồng nhân đột nhiên con ngươi chuyển động, trong miệng lên tiếng nói:

Giang Nam đem lão giả này để xuống, nháy mắt mấy cái, chỉ thấy lão thỏ tử này tu vi thực lực đúng là rất kinh người, mặc dù bị gương đồng hóa thành đồng nhân, nhưng Tiên đạo trong cơ thể như cũ bồng bột vận chuyển, cùng màu xanh đồng chống lại, không có hoàn toàn bị đồng hóa.

Qua một lúc lâu, da thịt của vị lão tiên sinh này mới khôi phục màu sắc tầm thường, sống lại.

Giang Nam thấy hắn nhanh như vậy liền thanh trừ màu xanh đồng, cũng là bội phục không dứt, tán thán nói:

Ánh mắt của Nam Quách Minh không có thiện cảm theo dõi hắn, hừ lạnh nói:

Giang Nam cười nói:

Hắn lấy ra một mặt gương đồng, vứt cho Nam Quách Minh, xoay người rời đi, Nam Quách Minh nhận lấy gương đồng, hơi ngẩn ra, nhìn bóng lưng Giang Nam đi xa, thầm nghĩ:

Nhưng vào lúc này, đột nhiên một cổ hơi thở từ sau lưng của hắn truyền đến, Nam Quách Minh vội vàng quay đầu nhìn lại, thầm thở dài hỏng bét, chỉ thấy nhiều Tiên nhân Ngọc Hoàng Tiên Cung vây quanh Ngọc Hoàng Tiên Vương cất bước đi tới.

Bên cạnh Ngọc Hoàng Tiên Vương, một vị nữ Tiên hơi thở vô cùng cường đại, chỉ kém Tiên Vương một chút, xa xa thấy gương đồng trong tay Nam Quách Minh, trong mắt tinh quang chợt lóe, mỉm cười nói:

Nữ Tiên này chính là vợ chưa cưới của Ngọc Hoàng, đạo hiệu Thánh Thiên Vương Mẫu, cũng là một nhân vật cực kỳ lợi hại, sắp tu thành Tiên Vương, so sánh với Nam Quách Minh không kém chút nào.

Từng tôn Tiên nhân của Ngọc Hoàng Tiên Cung rối rít đi tới, hướng Nam Quách Minh bức tới, cái trán Nam Quách Minh toát ra mồ hôi lạnh, trong lòng âm thầm kêu khổ:

-Ta đang nghĩ tiểu tử Thủy Công kia làm sao chạy trốn nhanh như vậy, còn lòng tốt phân cho ta một mặt gương đồng, thì ra người này là biết mặt sau có đầu sỏ tới, đem ta để ở nơi này làm bia đỡ đạn. . . Đúng rồi, ta biết rồi, tiểu tử này nhìn thấy Ngọc Hoàng Tiên Vương liền đi núp, nhất định chính là Huyền Thiên Giáo Chủ gây sóng gió cho Tiên giới kia!

Trong mắt của hắn hiện lên vẻ tàn khốc, Thánh Thiên Vương Mẫu cùng chư Tiên Ngọc Hoàng Tiên Cung lập tức xuất thủ, hướng Nam Quách Minh công tới.

Nam Quách Minh tế lên gương đồng, u quang đại phóng, chỉ thấy trên người từng tôn Tiên nhân Chân Tiên lập tức dài ra màu xanh đồng, nhanh chóng lan tràn, cho dù là Thánh Thiên Vương Mẫu cũng bị lây dính màu xanh đồng, nhất thời chốc lát không cách nào thanh trừ, tốc độ chậm dần.

Ngọc Hoàng Tiên Vương ha hả cười một tiếng, một ngón tay điểm đi. Đầy trời u quang rút lui mà về, đem màu xanh đồng trên người chư Tiên hết thảy ép tới rút lui. Ngón tay này đinh một tiếng điểm ở trên gương đồng, thân thể Nam Quách Minh đại chấn, trong miệng hộc máu ngã xuống bay ra.

Nhưng lão giả này cũng lợi hại, người ở giữa không trung đột nhiên hóa thành một luồng khói xanh, khói xanh rơi xuống đất, chi lưu một tiếng chui vào trong đại địa.

Ngọc Hoàng Tiên Vương đầu ngón tay điểm trên mặt đất, đại địa nhanh chóng đọng lại, trở nên chắc chắn vô cùng!

Ngọc Hoàng Tiên Vương nhẹ kêu một tiếng, thu hồi đầu ngón tay, khẽ cau mày nói:

Thánh Thiên Vương Mẫu cùng chư Tiên vọt tới nói:

Ngọc Hoàng Tiên Vương cười lạnh nói:

Chư Tiên nghi ngờ.

Ngọc Hoàng Tiên Vương lạnh nhạt nói:

Hắn cất bước đi thẳng về phía trước, chắp hai tay sau lưng nói:

Chư Tiên ánh mắt sáng lên, Ngọc Hoàng tiếp tục nói:

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License