Nàng sở hửu Vân Châu, ở biên giới Cổ Tiên Giới, tới gần Tạp Đà Châu, tiên khí cùng tiên quáng tuy hơn Tạp Đà Châu, lại không dồi dào bằng những Tiên Giới bộ châu khác.
Bởi vì phu quân nàng chết trận, tài phú còn sót lại bị người chia cắt, không có lưu lại bao nhiêu thứ tốt cho góa phụ của vị Tiên Quân này.
Giang Nam cùng nàng cất bước đi ra chiến trường, hướng Vân Châu đi đến, đôi mắt dễ thương của Phượng Nghi Tiên Vương nháy động, trong lúc lơ đãng liền có phong tình vạn chủng, cười mỉm nói:
Giang Nam nao nao, cảm khái nói:
Những lời này của hắn ngược lại không phải là cảm khái thuần túy, mà là có cảm giác Tiên Giới hôm nay thế lực tất cả đại Tiên Vương mọc lên san sát như rừng, không có nơi sống yên ổn của mình, ngược lại là đối thủ rất nhiều, không có thể làm cho mình an ổn xuống.
Hơn nữa, nhìn chung Cổ Tiên Giới, nhân vật mới rất khó xuất đầu, cường giả như Giang Nam bực này, đã có thể so với Tiên Vương, hơn nữa có Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang trong tay, coi như là Tiên Vương bình thường cũng không phải là đối thủ của hắn.
Nhưng mà, hắn lại không có khả năng lôi kéo đến bất luận Tiên nhân gì đầu nhập vào hắn, không cách nào kiến thế lực của chính mình!
Bởi vì Cổ Tiên Giới đã bị rất nhiều Tiên Vương Tiên Quân chia cắt hoàn tất, nguyên một đám lãnh thổ quốc gia xuất hiện Tiên nhân đều sẽ bị thế lực từng người lôi đi, hơn nữa Tiên nhân nhàn tản nếu đột phá đến Chân Tiên cảnh giới, cần ký thác đạo quả, cũng chọn một vị Tiên Vương đối với mình thân mật, ở trong Tiên cung của hắn ký thác đạo quả, đạt được Tiên Vương phù hộ, vì Tiên Vương bán mạng, hưởng thụ Tiên cung cung cấp các loại tài nguyên.
Đây là một loại quan hệ lẫn nhau sống nhờ vào, như Giang Nam loại cường giả không quyền không thế này, đạo quả của mình cũng không chỗ ký thác, Chân Tiên khác tự nhiên không có khả năng lựa chọn đầu nhập vào hắn.
Cổ Tiên Giới Đại Thiên thời không, tương đương với nguyên một đám tiểu vũ trụ, địa phương chỉ dùng đến bồi dưỡng Tiên nhân, những địa phương này cũng bị Tiên Giới chia cắt hoàn tất, vì tất cả thế lực lớn không ngừng chế tạo ra máu mới.
Giang Nam muốn kiến thiết thế lực của mình, liền chỉ có hạ giới tiên nhân có thể làm trợ thủ của hắn, nhưng mà chỉ có thành lập một phạm vi thế lực của mình mới xem như có thể tại Cổ Tiên Giới đứng vững nền móng, mà bây giờ tình hình Cổ Tiên Giới, lại để cho hắn căn bản không cách nào thành lập một lãnh địa của mình!
Trừ khi có Tiên Vương vẫn lạc, hắn mới có thể chiếm cứ lãnh địa của đối phương, nhưng Tiên Vương vẫn lạc, Tiên Vương khác cũng thế tất thừa cơ xâm lược, chia cắt lãnh địa của Tiên Vương vẫn lạc.
Muốn ở dưới quần hùng hoàn tứ, tại Cổ Tiên Giới đứng vững nền móng, thật sự là quá khó khăn!
Phượng Nghi Tiên Vương cũng tràn đầy đồng cảm, trán hơi điểm, nói:
Nàng có chút tiêu điều cùng sa sút, trầm mặc một lát, cắn hàm răng nói:
Giang Nam rầu rĩ, nữ nhân này tuy là Tiên Vương, nhưng mà dù sao cũng là một nữ nhân, sau khi chồng của nàng chết, nàng thế đơn lực bạc, quần nhau ở trong một đám Tiên Vương, một nữ nhân chống đỡ Vân Châu nhất định ăn hết không ít đau khổ.
Phượng Nghi Tiên Vương đột nhiên cười nói:
Trong nội tâm Giang Nam khẽ nhúc nhích, Phượng Nghi Tiên Vương mời hắn cộng đồng chấp chưởng Vân Châu, hoàn toàn chính xác để cho hắn tạm thời đã có đặt chân chi địa, hơn nữa, một châu không có khả năng có hai chủ, những lời này của Phượng Nghi Tiên Vương, không khỏi có chút ý tứ mập mờ, dùng một loại phương thức uyển chuyển, hỏi thăm hắn có nguyện ý kết làm đạo lữ hay không.
Trong lòng Phượng Nghi Tiên Vương có chút ngượng ngùng cùng lo sợ, nàng có lo nghĩ của mình, Giang Nam người mới này sau khi thượng giới, liền đại phóng dị sắc, không thể không làm cho nàng sinh ra hảo cảm.
Hơn nữa hiện tại Giang Nam không quyền không thế, bị người chèn ép, cũng đã biểu hiện được kinh thái tuyệt diễm như thế, chỉ cần cho hắn dùng một châu chi địa, hắn tất nhiên như cá gặp nước, như rồng nhập uyên, như Phượng bay lượn chín tầng trời, đại triển quyền cước, đại triển kế hoạch, khát vọng, tiền đồ bất khả hạn lượng!
Nhân vật như vậy, làm đạo lữ của mình, cũng không có nhục uy danh của nàng, huống chi nàng đối với Giang Nam còn có chút hảo cảm.
Giang Nam ngửi được mùi thơm nhàn nhạt trên người vị nữ Tiên Vương này, tâm tình có chút hoảng hốt, có chút chờ mong, đột nhiên, trước mắt hắn thoảng qua bóng hình xinh đẹp của Thi Hiên Vi cùng Giang Tuyết, trong nội tâm tỉnh ngủ, cười nói:
Trong nội tâm Phượng Nghi Tiên Vương thầm than, nàng cũng là người thông minh, nghe thấy dây cung biết nhã ý, biết rõ Giang Nam lời nói dịu dàng cự tuyệt đề nghị cùng nàng kết làm đạo lữ.
Giang Nam cười nói:
Phượng Nghi Tiên Vương đem thất lạc trong lòng bài trừ gạt bỏ đi, vui vẻ nói:
Hai người đi vào Vân Châu, Giang Nam cười nói:
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, Phượng Nghi Tiên Vương xinh đẹp khả nhân, tâm tư hiểu rõ tinh xảo đặc sắc, Giang Nam thường thường chỉ cần nói ra nửa câu đầu, nàng liền nghe một hiểu mười, đem nghi hoặc của Giang Nam giải thích thông thấu, làm cho người như tắm gió xuân.
Trong nội tâm Giang Nam tán thưởng, cô gái này là điển hình hiền nội trợ, hơn nữa phong tình vạn chủng, nếu có thể cùng nàng kết làm đạo lữ, nhất định là một sự tình rất may mắn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License