Giây lát sau An Thanh Tiên Quân ho khan nói:
Các Tiên Quân gật gù, bọn họ cùng nhau đến nên đương nhiên chung mục đích. Bọn họ muốn bức cung Huyền Châu, mặc kệ Giang Nam có xuất quan hay không đều ép buộc Huyền Châu nhường một góc lãnh địa ra.
Giang Nam chậm chạp không lộ mặt, người có quyền quyết định Huyền Châu như Đạo Vương, Tịch Ứng Tình, Nam Quách Tiên Ông, Đông Cực, Phù Lê Thánh Mẫu Nguyên Quân cũng không ra mặt. Chỉ một số tiên nhân, chân tiên người hầu đến chiêu đãi thì đúng là khá thất lễ với bọn họ.
Nhưng những cường giả này toàn là cáo già, trong lòng biết có thể bắt lây cái cớ bị lơ là này để ép Huyền Châu cắt thịt.
Huyền Châu quá lớn, Tiên giới cộng Huyền Châu có tổng cộng sáu mươi ba tòa đại châu, một mình Huyền Châu tương đương với lãnh địa mười hai tiên châu.
Những Tiên Quân khác chỉ chiếm khoảng một, hai châu, một mình Giang Nam chiếm lãnh thổ mười hai đại châu, cộng thêm Phong châu do Đạo Vương thống trị là mười ba đại châu. Bởi vậy Tiên Quân cổ xưa cũng thấy bất bình.
Minh Phạn Tiên Quân cười nói:
Mọi người cười đầy ẩn ý. Lúc này có tiếng cười to vang lên, thanh âm chấn động, hư không tan vỡ, chấn các vị Tiên Quân khí huyết cuồn cuộn, dị tượng tiên quang sau lưng lắc lư.
Giang Nam lên tiếng trước, các cường giả vây quanh hắn đi vào Lưu Ly đại điện, khí thế lấn át hơi thở tất cả Tiên Quân, như nước lũ đánh tan mấy chục dòng sông.
Các Tiên Quân biến sắc mặt.
Giang Nam ngồi chễm chệ trên ghế chính, cười nói:
Các Tiên Quân Minh Đường, Minh Phạn, An Thanh cơ mặt cứng ngắc, ho khan.
Nhạc Ấu Nương do dự nói:
Tự Nhiên Tiên Quân ho khan ngắt lơi Nhạc Ấu Nương:
Tự Nhiên Tiên Quân lây một miếng ngọc bội xinh đẹp ra, khóe mắt co giật.
Tự Nhiên Tiên Quân hắng giọng:
Giang Nam giậm chân nói:
Tự Nhiên Tiên Quân khuyên nhủ:
Giang Nam khó xử nói:
Đạo Vương, Tịch Ứng Tình vội ngăn Giang Nam lại, liên tục nói:
Giang Nam hừ mạnh, lại ngồi xuống, tay che mặt.
Giang Nam thở dài:
Nhạc Ấu Nương cúi đầu đi đến trước mặt các Tiên Quân, xòe tay ra. Đám Tiên Quân Thiên Môn, Tu A cắn răng, mặt xám xit lấy ra bảo bối quý hiếm cất giấu đặt vào tay nha đầu.
Nhạc Ấu Nương đi một vòng, thu hết lễ vật, đang định lui xuống thì nghe bên ngoài vọng vào tiếng quát:
Nhạc Ấu Nương mừng rỡ đứng lại.
Thanh Thường Tiên Nữ, Tùng Nguyên Đạo Nhân bước vào, từ xa đã chắp tay cười nói:
Giang Nam đứng dậy đón chào, cười nói:
Thanh Thường Tiên Nữ, Tùng Nguyên Đạo Nhân ngồi xuống, một người là Ma Kha Cổ Thần, một người là Trọng Quang Tiên Quân. Bọn họ vốn là tồn tại ngang ngửa Càn Nguyên Thiên Quân, Huyền Đô Tiên Quân, Ngọc Kinh Tiên Quân nhưng vì chết một lần, đoạt xá trọng sinh, tu thành Tiên Quân không khó khăn với hai người. Huống chi đời này Thanh Thường Tiên Nữ, Tùng Nguyên Đạo Nhân được cơ duen kiếp trước chưa từng có, vào vùng đất nguyên thủy, thu tiên đạo linh căn, tư chất và vốn liếng càng dồi dào hơn kiếp trước.
Nhạc Ấu Nương bướng bỉnh bước tới. Giang Nam hắng giọng, định kêu Nhạc Ấu Nương đi xuống thì Ma Kha, Trọng Quang cười nói:
Thanh Thường Tiên Nữ, Tùng Nguyên Đạo Nhân lấy quà ra, Nhạc Ấu Nương nhận ngay.
Giang Nam trừng Nhạc Ấu Nương, quát:
Nhạc Ấu Nương ủ rũ, cúi đầu khóc chạy ra Lưu Ly đại điện.
Giang Nam áy náy nói:
Nhạc Ấu Nương khóc chạy ra đại điện, đến bên ngoài nàng cười toe toét ấy một đống bảo bối ra. Đám người Tịch Trọng, Hoa Trấn Nguyên, Tam Khuyết vây quanh Nhạc Ấu Nương đòi chia.
Mấy người giành giật nhau phân chia bảo bối sạch sẽ.
Đột nhiên lại có tiếng quát:
Nhạc Ấu Nương biến sắc mặt, giậm chân nói:
Tịch Trọng lắc đầu, nói:
Mọi người tò mò hỏi:
Tịch Trọng lắc đầu:
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License