Đứng bên cạnh Bắc Cung gia tộc chính là người của Hiên Viên gia tộc, vẻ mặt Hiên Viên Triệt luôn mỉm cười, bộ dáng tuấn lãng, tựa hồ trêu chọc ánh mắt không ít nữ tử.
Độc Cô Cảnh Văn mang theo đoàn người đi vào quảng trường, truyền âm cho Lục Thiếu Du.
Vừa đi vào, Lục Thiếu Du liền cảm giác được từng ánh mắt lẫn khí tức khó hiểu rơi lên người hắn, ngẩng đầu nhìn lại, liền nhận ra những người vừa được Độc Cô Cảnh Văn giới thiệu.
Lão giả hoàng y đôi mắt sáng rực, mặc dù không cảm giác được khí tức nhưng làm người ta không dám khinh thường, chân khí của Thác Bạt Đỉnh không kém gì Thái Công Tố, Bắc Cung Đình cùng Hiên Viên Tùng.
Lục Thiếu Du nhướng mày, nhìn thanh niên hai mươi tám hai mươi chín mặc hoàng bào thêu cự mãng, mắt to mũi cao, chân khí dày trọng còn mang theo khí chất ngạo nghễ.
Vào lúc này ánh mắt Thác Bạt Thanh Vũ đang tiếp xúc với một thanh niên hồng bào của Chuyên Tôn gia tộc, hai người giống như có chút mâu thuẫn.
Bắc Cung Vô Song uyển chuyển đi tới bên người Lục Thiếu Du, thật thân mật kéo cánh tay hắn, nhất thời làm mọi người sửng sốt, mà sắc mặt Bắc Cung Đình vô cùng khó xem.
Độc Cô Cảnh Văn mỉm cười, cũng kéo lấy cánh tay còn lại của Lục Thiếu Du.
Bá!
Từng ánh mắt đều rơi lên người Lục Thiếu Du, Hiên Viên Triệt, Thái Công Tĩnh Nhiễm, Chuyên Tôn Tông Nguyên, Thác Bạt Thanh Vũ đều kinh ngạc, hai mỹ nữ tuyệt mỹ lại có quan hệ không cạn với thanh y nam tử kia, thật sự làm mọi người bị kinh động.
Lại có những ánh mắt mang theo hâm mộ lẫn ghen tỵ, toàn bộ thanh niên của Bắc Cung gia tộc cùng Độc Cô gia tộc đều âm trầm, ánh mắt như muốn giết người bắn thẳng về hướng Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du hoàn toàn cảm nhận được, còn nhìn thấy nhóm người Độc Cô Trường Không đều có mặt, làm cho hắn ngạc nhiên chính là hắn nhìn thấy Nam thúc cũng đứng bên trong.
Sắc mặt đại hộ pháp Độc Cô gia tộc run rẩy, nhìn Độc Cô Cảnh Văn nói:
Lục Thiếu Du vẫn thản nhiên, nhìn hai mỹ nữ gật đầu, đi thẳng tới trước mặt Nam thúc cung kính hành lễ:
Nam thúc khoanh tay đứng thẳng, chỉ gật nhẹ đầu.
Âm thanh đại hộ pháp rơi xuống, đi thẳng tới giữa quảng trường, thủ ấn kết xuất, một khối bạch sắc ngọc giản xuất hiện trong tay, quang mang bắn ra, nháy mắt không gian chấn động, run rẩy kịch liệt, một cỗ khí tức cổ xưa mênh mông chậm rãi khuếch tán giữa không trung, làm linh hồn mọi người đều run rẩy lên.
Xuy!
Không gian xung quanh tách ra, hóa thành một thông đạo chậm rãi lan tràn, khí tức cổ xưa càng thêm nồng đậm.
Đại hộ pháp nói.
Đông đảo thân ảnh cùng động, vừa định đi vào bên trong thông đạo kia.
Độc Cô Cảnh Văn mang theo nhóm người Vân Hồng Lăng đi tới bên cạnh Lục Thiếu Du, ngẩng đầu nhìn lối vào, trong mắt chợt biến đổi.
Nhưng ngay lúc này một tiếng quát truyền tới, một thân ảnh mặc hoa phục bước ra.
Độc Cô Trường Không đi tới, nhìn mọi người nói:
Ánh mắt mọi người liền bị câu nói của hắn làm hấp dẫn.
Tựa hồ rất hài lòng với động tĩnh của mình tạo ra, Độc Cô Trường Không lại nói:
Độc Cô Cảnh Văn nhíu mày, ánh mắt âm hàn, sắc mặt sắc lạnh trầm giọng nói:
Độc Cô Trường Không thở sâu một hơi, ánh mắt âm trầm:
Sau đó hắn nhìn thẳng Lục Thiếu Du, ánh mắt lạnh lẽo:
Tiếng quát xen lẫn linh lực vang vọng trong không trung, khiến ánh mắt mọi người đều biến hóa.
Sắc mặt Độc Cô Cảnh Văn âm trầm quát.
Sắc mặt đại hộ pháp biến hóa, lắc đầu, rõ ràng là không muốn quản, đây chính là kỳ vọng của trưởng lão trong tộc đó thôi.
Độc Cô Cảnh Văn đột nhiên xoay người, nghiến răng:
Sắc mặt Độc Cô Trường Không biến hóa, hôm nay cho dù đắc tội tiểu thư hắn cũng phải ngăn cản Lục Thiếu Du, cấp cho tiểu tử kia giáo huấn khó quên.
Ánh mắt trầm xuống, Độc Cô Trường Không cắn răng lắc đầu nói:
Linh lực vô hình dao động, Độc Cô Cảnh Văn thật sự nổi giận, toàn bộ người Độc Cô gia cảm nhận được khí tức của nàng, biết đại tiểu thư thật sự phẫn nộ.
Độc Cô Cảnh Văn định bước tới.
Một thân ảnh bước ra, nhẹ nhàng giữ lại vai nàng, Lục Thiếu Du đã đi tới cạnh nàng.
Sắc mặt Độc Cô Cảnh Văn khựng lại, đang định nói chuyện lại bị Lục Thiếu Du ngắt lời:
Mặc dù âm thanh của hắn bình thường, nhưng nơi này đều là cường giả, đủ rơi vào trong tai mọi người.
Độc Cô Cảnh Văn do dự, chậm rãi gật đầu.
Độc Cô Trường Không cũng nghe được lời của Lục Thiếu Du, lạnh lùng nói:
Lục Thiếu Du chậm rãi tiến lên hai bước, nhìn chằm chằm Độc Cô Trường Không, khóe môi hiện lãnh ý.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License