Khâu Thiếu Trạch nhéo nhéo ấn đường, giọng nói dịu đi một chút nhìn Bạch Tiên Nhi nói: “Bạch Tiên Nhi, anh không ghét em cũng không chê em bẩn.”
“Thật xin lỗi, vừa rồi là anh nói bậy.”
Bạch Tiên Nhi nghe thấy Khâu Thiếu Trạch nói như vậy, lúc này mới ngưng giãy giụa, trong lòng hiểu rõ lời xin lỗi vừa rồi của Khâu Thiếu Trạch nói ra cũng không dễ dàng gì.
Bạch Tiên Nhi nước mặt đầy mặt ôm chặt Khâu Thiếu Trạch nói: “Khâu Thiếu Trạch bây giờ em chỉ có mình anh thôi, anh không thể bỏ rơi em đâu! Em yêu anh, em thật sự rất yêu anh.”
Nói xong Bạch Tiên Nhi hôn lên mặt lên môi Khâu Thiếu Trạch.
Trong lòng Khâu Thiếu Trạch rất buồn bực, du͙ƈ vọиɠ, lửa nóng trong cơ thể anh ta nhanh chóng bị Bạch Tiên Nhi khiêu khích, Khâu Thiếu Trạch dứt khoát cũng không thèm chịu đựng nữa. Anh ta trở tay ôm cổ Bạch Tiên Nhi, đè cô ta trên giường lớn, còn bản thân thì duỗi tay kéo tủ đầu giường lấy bαo ƈαo sυ ra đang chuẩn bị đeo vào. Lúc này Bạch Tiên Nhi ở bên cạnh lại ghé sát vào, ôm cổ Khâu Thiếu Trạch nũng nịu nói: “Thiếu Trạch… đừng đeo nữa, mà đeo vào cũng không thoải mái chút nào, hôm nay là kỳ an toàn không sao đâu.”
Thật ra Bạch Tiên Nhi đang nói dối, hôm nay căn bản không phải là kỳ an toàn gì đó!
Bởi vì cô ta muốn mang thai đứa con của Khâu Thiếu Trạch!
Trước kia không phải là Khâu Thiếu Trạch nói muốn sinh con với Đường Du Nhiên sao, Bạch Tiên Nhi sẽ không để Khâu Thiếu Trạch chạm vào Đường Du Nhiên đâu!
Con của Khâu Thiếu Trạch chỉ có thể được sinh ra bởi cô ta Bạch Tiên Nhi!
Khâu Thiếu Trạch muốn sinh con, vậy cô ta sẽ giúp anh ta sinh con!
Có con rồi, Bạch Tiên Nhi cũng có thể nắm giữ trái tim Khâu Thiếu Trạch vững chắc hơn! Dù sao Khâu Thiếu Trạch cũng không thể không nhận con mình được!
Chỉ cần có con, cả đời này Khâu Thiếu Trạch đừng nghĩ đến chuyện chia tay cô ta Bạch Tiên Nhi!
Bạch Tiên Nhi nói xong muốn cướp lấy bαo ƈαo sυ trong tay Khâu Thiếu Trạch nhưng anh ta thấy vậy thì né bàn tay của cô ta ra, sắc mặt lạnh lùng hơn một chút, nhanh chóng đeo bao vào.
Kéo Bạch Tiên Nhi đè dưới thân mình không cho Bạch Tiên Nhi cơ hội nói chuyện đã bắt đầu rồi!
Bạch Tiên Nhi cảm nhận được vách ngăn mỏng manh giữa hai người, vẻ mặt hơi cứng ngắc, trong lòng hung hăng cắn chặt răng. Cô ta không thể ngờ vừa rồi cô ta đã nói như vậy rồi nhưng Khâu Thiếu Trạch vẫn dùng biện pháp an toàn!
Cũng quá cẩn thận rồi!
Nghĩ vậy ánh mắt Bạch Tiên Nhi tối sầm lại một chút, nhưng mà cũng không có vấn đề gì cả. Ngày tháng còn dài chỉ cần Khâu Thiếu Trạch còn chạm vào cô ta vây thì cô ta vẫn có cơ hội thành công mang thai đứa bé của Khâu Thiếu Trạch!
Bạch Tiên Nhi bị hành động thô lỗ của Khâu Thiếu Trạch làm đau đớn hét thành tiếng, nhíu chặt mày, nhưng trên mặt lại nở nụ cười. Cô ta thân mật vòng tay qua cổ Khâu Thiếu Trạch, mỉm cười nhìn anh ta nói: “Thiếu Trạch… anh nhẹ một chút… hơi đau… a… a… Thiếu Trạch, em thích anh đối xử với em như vậy…”
Đêm nay Khâu Thiếu Trạch đối với Bạch Tiên Nhi không chút khách khí, giống như Bạch Tiên Nhi đơn giản chỉ là công cụ phát tiết vậy, phỏng chừng một chút cũng không yêu thương gì Bạch Tiên Nhi.
Sau khi kết thúc Khâu Thiếu Trạch nằm trên giường, buồn bực châm một điếu thuốc.
Bạch Tiên Nhi nằm bên cạnh sắc mặt ửng đỏ, si mê nhìn Khâu Thiếu Trạch, lúc này cả người mới tỉnh táo lại. Trong đầu Bạch Tiên Nhi hiện ra số điện thoại được liên lạc thường xuyên nhất không được lưu tên mà cô ta nhìn thấy trong điện thoại của Đường Du Nhiên.
Trải qua một lần dẫn Khâu Thiếu Trạch đi bắt kẻ tɦôиɠ ɖâʍ thất bại còn bị anh ta ghét bỏ, Bạch Tiên Nhi đã thận trọng hơn rất nhiều. Cô ta biết không có chứng cứ xác thực thì không thể nói cho Khâu Thiếu Trạch biết được, tránh làm ầm ĩ ngược lại bị Đường Du Nhiên đảo ngược tình thế!
Nghĩ như vậy Bạch Tiên Nhi nhìn Khâu Thiếu Trạch, bình tĩnh thăm dò hỏi: “Đúng rồi Thiếu Trạch, bình thường anh liên lạc với cậu Thời là liên lạc bằng số điện thoại riêng của cậu Thời hay sao?”
Khâu Thiếu Trạch nghe Bạch Tiên Nhi đột nhiên hỏi câu hỏi khó hiểu này, động tác hút thuốc ngừng một chút, nghi hoặc nhìn Bạch Tiên Nhi nói: “Đúng vậy, sao thế? Có vấn đề gì sao?”
“À, không có gì đâu, em chỉ nghe một người bạn nói biết số điện thoại riêng của cậu Thời?”
Nói xong Bạch Tiên Nhi nhớ lại dãy số không được lưu tên trong đầu rồi đọc ra, lập tức nhìn Khâu Thiếu Trạch nói: “Thiếu Trạch, đây chính là số điện thoại riêng của cậu Thời sao?”
Khâu Thiếu Trạch đột nhiên cau mày nhìn Bạch Tiên Nhi nói: “Dãy số em vừa đọc chính xác là số điện thoại của cậu Thời!”
“Số điện thoại riêng của cậu Thời rất ít người biết! Người bạn kia của em biết sao?”
Mặc dù trong lòng Bạch Tiên Nhi đã có chuẩn bị rồi nhưng chính tai nghe thấy Khâu Thiếu Trạch thừa nhận dãy số kia chính là số điện thoại riêng của Thời Ngọc Thao thì vẫn ngẩn người! Cô ta thậm chí còn không chú ý đến câu nói sau của Khâu Thiếu Trạch.
Cô ta vui mừng khôn xiết! Bạch Tiên Nhi kích động đến toàn thân run rẩy!
Quả nhiên! Quả nhiên thật sự là như vậy! Cô ta biết cô ta đoán không sai mà!
Đường Du Nhiên thường xuyên liên lạc với Thời Ngọc Thao như vậy, hơn nữa đến số điện thoại Đường Du Nhiên cũng không dám lưu tên rõ ràng là do có mối quan hệ không bình thường với Thời Ngọc Thao!
Thật là không thể ngờ tới mà! Con khốn Đường Du Nhiên bề ngoài thì trông có vẻ lạnh lùng thuần khiết như vậy, nhưng thực ra sau lưng lại là đồ lẳng lơ, phóng túng, đê tiện!
Thiếu Trạch không chạm vào cô ta, không chịu được cô đơn tịch mịch trong hôn nhân nên vượt quá giới hạn, còn lén lút yêu đương vụиɠ ŧяộʍ với bạn tốt nhất của Khâu Thiếu Trạch nữa chứ!
Bạch Tiên Nhi vui mừng đến phát điên! Lần này Đường Du Nhiên bị cô ta bắt được nhược điểm lớn như vậy, Đường Du Nhiên chết chắc rồi!
Nghĩ như vậy Bạch Tiên Nhi vui mừng phấn khích bật cười thành tiếng.
Khâu Thiếu Trạch bên cạnh thấy Bạch Tiên Nhi đột nhiên cười lên, hơn nữa cả người còn kích động hưng phấn đến phát run, Khâu Thiếu Trạch nhìn thấy vậy thì nhíu mày: “Bạch Tiên Nhi! Em làm sao thể? Đang yên đang lành đột nhiên cười gì thế?”
Giọng nói của Khâu Thiếu Trạch kéo dòng suy nghĩ phấn khích của Bạch Tiên Nhi, Bạch Tiên Nhi nhìn Khâu Thiếu Trạch, hé môi, thiếu chút nữa không nhịn được nói mối quan hệ bất chính của Đường Du Nhiên và Thời Ngọc Thao cho anh ta nghe.
May mà lúc những lời kia đến bên miệng thì Bạch Tiên Nhi đã kịp thời ngăn mình lại.
Bây giờ vẫn chưa thể nói được, chỉ dựa vào nhật ký điện thoại không thể thật sự thuyết phục được Khâu Thiếu Trạch, khơi dậy lửa giận của Khâu Thiếu Trạch, huống hồ đối phương lại là Thời Ngọc Thao một nhân vật không dễ trêu chọc.
Cho nên cô ta cần phải thận trọng cẩn thận một chút! Đợi sau khi tìm được chứng cớ Đường Du Nhiên và Thời Ngọc Thao gian díu với nhau thì mới nói cho Khâu Thiếu Trạch biết!
Nghĩ như vậy Bạch Tiên Nhi kìm nén sự kích động trong lòng, cố gắng bình tĩnh lại rồi lắc đầu nói: “Không có chuyện gì đâu… chỉ là đột nhiên nhớ tới một chuyện rất buồn cười mà thôi.”
Khâu Thiếu Trạch không khỏi liếc mắt nhìn Bạch Tiên Nhi, sắc mặt trở nên lạnh đi một chút, dập điếu thuốc trong tay, sau đó nhìn Bạch Tiên Nhi nói: “Bạch Tiên Nhi, thời gian không còn sớm nữa, em mau về phòng của mình nghỉ ngơi đi!”
Bạch Tiên Nhi nghe thấy Khâu Thiếu Trạch nói như vậy nhất thời nhíu mày, nghiêng người ôm lấy Khâu Thiếu Trạch, thân mật dụi mặt vào cánh tay mạnh mẽ cường tráng của Khâu thiếu Trạch, nhẹ giọng dựa sát vào người Khâu Thiếu Trạch nói: “Thiếu Trạch, đêm nay em không muốn về phòng ngủ một mình đâu, em muốn ở lại đây ngủ với anh.”
Lời nói của Bạch Tiên Nhi vừa dứt, Khâu Thiếu Trạch không chút nghĩ ngợi lập tức từ chối: “Không được! Ngủ ở đây nếu như ngày mai bị Đường Du Nhiên phát hiện thì phải làm sao chứ?”
Nói xong Khâu Thiếu Trạch cố chấp nhìn Bạch Tiên Nhi nói: “Bạch Tiên Nhi, nghe lời đi, trở về phòng mình nghỉ ngơi đi! Đừng để anh phải nói lần thứ hai!”
Bạch Tiên Nhi nghe Khâu Thiếu Trạch nói như vậy tức giận đến ói máu! Cô ta không muốn trở lại phòng mình chút nào, nhưng lại không muốn làm cho Khâu Thiếu Trạch không vui. Cuối cùng chỉ có thể cắn răng đè nén sự bất mãn trong lòng, không sao cả! Đợi sau khi cô ta tìm được chứng cứ con khốn Đường Du Nhiên và Thời Ngọc Thao gian díu với nhau, Khâu Thiếu Trạch nhất định sẽ ly hôn với Đường Du Nhiên, đến lúc đó bên cạnh Khâu Thiếu Trạch chỉ còn lại cô ta mà thôi.
Khâu Thiếu Trạch chỉ thuộc về một mình cô ta! Bây giờ cô ta chỉ cần nhẫn nại một chút là được rồi.
Nghĩ như vậy Bạch Tiên Nhi đỡ thắt lưng đau mỏi của mình miễn cưỡng xuống giường, khó khăn loạng choạng trở về phòng của mình.
Trong lòng Bạch Tiên Nhi đang suy nghĩ làm thế nào mới có thể nắm được chứng cứ gian díu của Thời Ngọc Thao và Đường Du Nhiên, hơn nữa dường như Đường Du Nhiên và Thời Ngọc Thao rất cẩn thận, nhìn bề ngoài căn bản không thể phát hiện ra được gì.
Bạch Tiên Nhi âm thầm lặng lẽ quan sát theo dõi Đường Du Nhiên ba ngày, nhưng không phát hiện được một chút manh mối nào cho thấy Đường Du Nhiên và Thời Ngọc Thao đang ở bên nhau.
Ba ngày nay, Đường Du Nhiên ngoài làm việc ở công ty thì tan ca lại quay về nhà.
Bạch Tiên Nhi không biết mấy ngày này cô ta bám theo không đúng lúc, bởi vì trong mấy ngày cô ta bám theo Đường Du Nhiên, Thời Ngọc Thao đúng lúc ra nước ngoài để bàn chuyện hợp đồng.
Lúc Bạch Tiên Nhi đang gặp rắc rối với vấn đề này thì thật không ngờ lần này đến ông trời cũng đang giúp cô ta. Còn chưa được mấy ngày mà đã có một cơ hội tuyệt vời dâng tới trước mặt Bạch Tiên Nhi rồi.
Bởi vì Khâu Thiếu Trạch nhận được thiếp mời đến tham dự bữa tiệc sinh nhật của Thời Ngọc Thao!
Với thân phận địa vị của Thời Ngọc Thao ở đây, đương nhiên bữa tiệc sinh nhật hàng năm đều được tổ chức rất lớn.
Năm nay cũng không phải là ngoại lệ.
Hôm nay lúc Bạch Tiên Nhi đến phòng làm việc của Khâu Thiếu Trạch đưa tài liệu thì đúng lúc nhìn thấy Vương Ngọc đang đưa thiếp mời yến tiệc cho Khâu Thiếu Trạch: “Khâu tổng, vừa rồi thư ký của cậu Thời đưa thiếp mời qua đây, ngày mai chính là sinh nhật 27 tuổi của cậu Thời.”
Khâu Thiếu Trạch nhận lấy thiếp mời xem qua, nhìn Vương Ngọc gật gật đầu căn dặn: “Được rồi, tôi đã biết, đến chiều cô có thời gian thì đi trung tâm thương mại một chuyến, giúp tôi chọn cho cậu Thời một món quà sinh nhật, quý giá một chút là được rồi, mua xong thì mang hóa đơn về đây tôi thanh toán.”
“Vâng Khâu tổng, tôi biết rồi.” Vương Ngọc trả lời, Bạch Tiên Nhi đứng bên cạnh nghe hai người nói chuyện chỉ cảm thấy cơ hội tuyệt vời đã đến rồi!
Bạch Tiên Nhi lập tức nhìn Khâu Thiếu Trạch nói: “Khâu Thiếu Trạch, ngày mai là cuối tuần, em không có việc gì phải làm. Anh dẫn em cùng đi tham gia bữa tiệc sinh nhật của cậu Thời đi! Nhân tiện cũng để cho em mở mang tầm mắt.”
Thân phận của Bạch Tiên Nhi như vậy đương nhiên không thể nhận được thiếp mời của Thời Ngọc Thao, cho nên Bạch Tiên Nhi muốn tham gia bữa tiệc chỉ có thể đi cùng với Khâu Thiếu Trạch mà thôi.
Thông thường một tấm thiệp mời chỉ có thể dẫn theo một người bạn gái đến.
Khâu Thiếu Trạch nghe thấy lập tức chau mày, Vương Ngọc cũng không phải là người ngoài, ở trước mặt Vương Ngọc, Khâu Thiếu Trạch không cho Bạch Tiên Nhi một chút thể diện nào, trực tiếp từ chối cô ta: “Anh chỉ có thể dẫn theo một người bạn gái đến đó mà thôi, nếu như anh dẫn em tới bữa tiệc sinh nhật của cậu Thời thì chuyện gì sẽ xảy ra chứ? Đương nhiên anh muốn dẫn Đường Du Nhiên đến đó rồi, nếu như ngày mai em không có chuyện gì làm thì tự mình đi dạo phố đi.”
Bạch Tiên Nhi không thể ngờ Khâu Thiếu Trạch lại từ chối thẳng thừng như vậy, cô ta tức giận viền mắt lập tức đỏ lên, trừng mắt nhìn Khâu Thiếu Trạch không can tâm nói: “Anh không thể dẫn cả em và Đường Du Nhiên đi được sao? Dù sao em cũng là bạn tốt của Đường Du Nhiên, người ta cũng không thể ngăn cản không cho em vào mà!”
“Anh không thể làm chuyện mất mặt như vậy được!” Sắc mặt Khâu Thiếu Trạch không tốt lập tức nói.
Bạch Tiên Nhi và bọn họ không thân cũng chẳng quen, bình thường dẫn đi cùng nhau ăn bữa cơm thì không sao cả nhưng tham gia bữa tiệc nghiêm túc như vậy thì đưa cô ta theo không thích hợp lắm.
Nhìn thấy Bạch Tiên Nhi và Khâu Thiếu Trạch sắp cãi nhau, Vương Ngọc đứng bên cạnh nãy giờ giả vờ làm người tàng hình cũng không nhịn được nhìn Bạch Tiên Nhi và Khâu Thiếu Trạch nói: “Khâu tổng… thực ra cô Đường cũng nhận được một tấm thiệp mời sinh nhật cậu Thời… nếu như giám đốc Bạch muốn tham gia yến hội thì để cô Đường dẫn giám đốc Bạch đi là được rồi…”
Nghe thấy Vương Ngọc đột nhiên chen vào Khâu Thiếu Trạch không khỏi nhíu chặt mày.
Bạch Tiên Nhi nhướng mày đúng như dự đoán, trong lòng cười nhạo xem thường, cậu Thời này đúng là làm việc đủ rõ ràng! Bữa tiệc sinh nhật vậy mà quang minh chính đại đưa thiệp mời riêng cho Đường Du Nhiên – một người phụ nữ đã có gia đình!
Hai người này đúng là không biết xấu hổ mà!
Lúc này trong lòng Bạch Tiên Nhi đang rất khinh thường Đường Du Nhiên, nhưng cô ta lại không nhìn thẳng vào bản thân mình.
Ngay cả khi Đường Du Nhiên đi quá giới hạn trong hôn nhân thì cũng tốt gấp trăm nghìn lần so với Bạch Tiên Nhi!
Đường Du Nhiên vượt quá giới hạn là bởi vì Khâu Thiếu Trạch phản bội cô ấy trước! Đường Du Nhiên tìm tới Thời Ngọc Thao chỉ là vì trả thù mà thôi.
Huống hồ lúc này Thời Ngọc Thao còn không có bạn gái chính thức, Đường Du Nhiên cũng không được xem là người thứ ba!
Nhưng mà Bạch Tiên Nhi thì khác! Bạch Tiên Nhi chính là kẻ thứ ba phá hoại gia đình của Đường Du Nhiên! Chưa kể Đường Du Nhiên vẫn luôn xem Bạch Tiên Nhi là bạn bè!
Ngược lại Khâu Thiếu Trạch cũng không ngờ tới Đường Du Nhiên sẽ nhận được một tấm thiếp mời riêng.
Dù sao Thời Ngọc Thao và Đường Du Nhiên cũng không thân quen nhau lắm, đưa thiếp mời riêng cho Đường Du Nhiên mời cô đến tham gia bữa tiệc sinh nhật của anh ta dường như hơi kỳ lạ rồi.
Đang nghĩ tới Thời Ngọc Thao, bên tai nhất thời vang lên giọng nói cười như không cười của Bạch Tiên Nhi: “Cậu Thời vậy mà lại đưa thiếp mời riêng mời Đường Du Nhiên sao? Thật sự là nhìn không ra đó nha, cậu Thời cũng thật là tốt với Đường Du Nhiên, nhưng mà em nhớ Đường Du Nhiên không thân thiết lắm với cậu Thời mà đúng không anh?”
Lời nói của Bạch Tiên nhi vừa dứt, quả nhiên thấy trong mắt Khâu Thiếu Trạch lóe lên một tia nghi hoặc, lông mày anh ta nhíu chặt lại.
“À… là như thế này…” Vương Ngọc nhịn không được lên tiếng rất đúng lúc: “Tấm thiệp mời cô Đường nhận được là do cô Đỗ Yên Nhiên, bạn gái của cậu Thời đích thân mang tới.”
Vương Ngọc giải thích như vậy, sự nghi hoặc trong mắt Khâu Thiếu Trạch nhất thời tan biến không còn một mảnh.
Thì ra là do Đỗ Yên Nhiên mang tới, anh ta sao có thể quên mất Đường Du Nhiên vẫn luôn chơi rất thân với Đỗ Yên Nhiên chứ.
Đỗ Yên Nhiên là bạn gái của Thời Ngọc Thao, mời Đường Du Nhiên đến tham gia bữa tiệc cũng là chuyện rất hợp lý mà.
Nghĩ vậy ánh mắt Khâu Thiếu Trạch nhịn không được dừng trên người Bạch Tiên Nhi, trừng mắt nhìn cô ta nói: “Bạch Tiên Nhi, ăn có thể ăn bừa nhưng nói thì không thể nói bậy được đâu! Sau này ít nói lời bậy bạ đi! Nếu như lời vừa rồi bị cậu Thời nghe thấy, em sẽ phải nếm mùi đau khổ đấy! Đến lúc đó anh cũng mặc kệ em luôn!”
Bạch Tiên Nhi bị Khâu Thiếu Trạch lên tiếng cảnh cáo còn không thèm cho cô ta một chút thể diện nào như vậy, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, đột nhiên không kìm được nữa.
Cô ta tức giận nhìn Khâu Thiếu Trạch nói: “Em biết rồi! Sau này sẽ không ăn nói lung tung nữa!”
Nói xong Bạch Tiên Nhi tức giận ném tài liệu xuống nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc của Khâu Thiếu Trạch!
Cô ta không ngờ Đường Du Nhiên và Thời Ngọc Thao chết tiệt kia lại cẩn thận như vậy! Vậy mà lại để cho Đỗ Yên Nhiên đưa thiếp mời tới!
Cũng không biết Đỗ Yên Nhiên có biết mối quan hệ bẩn thỉu giữa Đường Du Nhiên và Thời Ngọc Thao không nữa!
Xem ra phải tìm cơ hội tốt thăm dò Đỗ Yên Nhiên một chút mới được!
Nói không chừng còn có thể lôi kéo được một đồng minh cho mình!
Nghĩ vậy Bạch Tiên Nhi điều chỉnh lại biểu cảm trên mặt, xoay người đi vào phòng làm việc của thư ký giám đốc bên cạnh đi tìm Đường Du Nhiên!
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License