– Diệp Thần ca, cẩn thận rồi!
Trong ánh mắt Diệp Không Ngạn hiện lên một tia âm tàn, bạo khí ly thể lực sát thương kinh người, vừa tới lục giai, đối với huyền khí khống chế không phải tùy tâm sở dục như vậy, làm bị thương người thì không thể trách ta! Hắn quyết định chú ý, muốn cho Diệp Thần nếm chút đau khổ, nếu có thể làm cho chút ám thương đi ra, vậy thì càng hoàn mỹ.
Một cổ khí kình cường đại đập vào mặt, làn da Diệp Thần tựa như kim đâm, đau đớn từng trận, huyền khí trong cơ thể cuồn cuộn, bạo khí ly thể đối với ngũ giai áp chế, vẫn là tương đối lớn!
Lúc này Diệp Thần, tựa như một chiếc thuyền lá nhỏ trong sóng gió cuồng bạo, tùy thời đều có thể bị cuốn bay ra ngoài.
Các tộc nhân đều vì Diệp Thần đổ mồ hôi, ngũ giai cùng lục giai ở giữa chênh lệch, không phải chỉ dựa vào số lượng huyền khí có thể lấp đầy, năm sáu ngũ giai đỉnh phong, cũng chưa chắc có thể đánh thắng được một lục giai sơ kỳ.
Trên khán đài, Diệp Chiến Thiên không chuyển mắt mà nhìn chằm chằm vào đài tỷ võ, tay phải cầm chặt lấy lan can ghế, trên làn da chảy ra một tia mồ hôi, giờ phút này nội tâm của hắn, một chút cũng không bình tĩnh.
Không chỉ Diệp Chiến Thiên, đám người Diệp Nhu, Diệp Tuyền cũng đều khẩn trương muốn chết.
Ở dưới tựa huyền khí cuồng bạo như sóng dữ, Diệp Thần không có một lát dừng lại, ý niệm chìm vào trong thức hải.
Giờ phút này chỉ có thể mượn nhờ sức mạnh phi đao!
Ô…ô…ô…n…g một tiếng, thanh phi đao trong đầu kia phát ra thanh âm rung động thanh thúy, trong nháy mắt, huyền khí tràn đầy từ trong phi đao mãnh liệt mà ra. Thân thể lập tức bị huyền khí tinh thuần ở bên trong phi đao dũng mãnh tiến ra rót đầy, Diệp Không Ngạn tạo thành áp lực cho mình lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Trong ánh mắt Diệp Thần bỗng nhiên bắn ra một vòng tinh quang.
Băng Lôi Phá!
Diệp Thần đón Diệp Không Ngạn xông lên, một chưởng oanh ra, chỉ nghe bành một tiếng, giống như sấm rền nổ vang, một bóng dáng ngược lại bay ra ngoài, đạp đạp đạp lui vài chục bước.
Tại sao có thể như vậy? Các tộc nhân đều hít một hơi lãnh khí, nhìn về phía Diệp Thần ở giữa đài luận võ.
Bị đánh bay ra ngoài lại là Diệp Không Ngạn, mà Diệp Thần thì như đinh trên mặt đất, lù lù bất động.
Diệp Thần rõ ràng dùng huyền khí ngũ giai đỉnh phong, đánh bại lục giai Diệp Không Ngạn!
Cái này hoàn toàn vượt ra khỏi các tộc nhân nhận thức.
Trên khán đài bọn người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên mặt lộ vẻ kinh ngạc nghi hoặc, với tư cách người từng trải, bọn hắn so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng ngũ giai cùng lục giai sai biệt, tựa như rãnh trời, Diệp Thần rõ ràng có thể dùng thực lực ngũ giai đỉnh phong, đánh lui lục giai Diệp Không Ngạn, điều này không khỏi để cho bọn họ kinh hỉ.
Không nghĩ tới huyền khí trong phi đao lợi hại như thế! Diệp Thần không khỏi động dung, một khi thúc dục phi đao, thực lực của hắn đâu chỉ tăng lên gấp mấy lần! Rõ ràng còn có thể vững vàng áp qua lục giai Diệp Không Ngạn.
Cảm thụ được huyền khí trong cơ thể tràn đầy, trong nội tâm Diệp Thần tràn đầy kinh hỉ.
Sắc mặt Diệp Không Ngạn tái nhợt, không nghĩ tới mình đem đẳng cấp huyền khí tăng lên tới lục giai, rõ ràng còn không phải đối thủ của Diệp Thần, mình dựa vào ưu thế tâm lý, thoáng cái không còn sót lại chút gì, trong nội tâm tràn đầy mờ mịt cùng mê hoặc. Vốn cho là vị trí kế nhiệm gia chủ dễ như trở bàn tay, hiện tại trong lúc đó lại xa vời lên.
Chẳng lẽ phải thua sao! Không, ta không cam lòng! Ngươi dựa vào cái gì so với ta mạnh hơn, dựa vào cái gì!
Vị trí kế nhiệm gia chủ là thuộc về ta!
Nội tâm Diệp Không Ngạn đối với Diệp Thần cừu hận cùng căm thù lập tức bạo phát ra, trong đôi mắt của hắn bỗng nhiên hiện lên một tia tàn nhẫn, vận chuyển huyền khí trong cơ thể, làn da tay phải lập tức trở nên đen xì như mực!
Đi chết đi! Nội tâm Diệp Không Ngạn điên cuồng hét lên, thả người hướng Diệp Thần nhào tới.
Diệp Mặc Dương chứng kiến động tác của Diệp Không Ngạn, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt, thế nhưng hắn muốn ngăn cản đã không còn kịp rồi.
– Tiểu tử, ngươi dám!
Diệp Chiến Thiên kinh sợ đứng lên, khoảng cách quá xa, căn bản không kịp, hắn hung hăng trừng mắt liếc Diệp Mặc Dương, gần như gào rú nói:
– Diệp Mặc Dương, ngươi dạy hảo nhi tử! Nếu con ta xảy ra chuyện gì, ta muốn để cho phụ tử các ngươi cùng một chỗ chôn cùng!
Khí thế trên người Diệp Chiến Thiên, lập tức bạo phát ra.
Cửu giai, lại là cửu giai! Diệp Mặc Dương tâm chìm đến đáy cốc.
Đám người Diệp Chiến Long cũng đều nhao nhao đứng lên, lòng của bọn hắn đều treo ở giữa không trung.
Diệp Không Ngạn thi triển vũ kỹ, là Âm Lôi Trảo âm tàn độc ác nhất trong gia tộc, vũ kỹ này chính là trăm năm trước một tộc nhân Diệp gia sáng chế, đem huyền khí có chứa Huyền Âm tà độc chi khí, đánh vào trong cơ thể đối phương, nhẹ thì tạo thành kinh mạch toàn thân trọng thương, nặng thì trực tiếp chí tử! Nếu bị Âm Lôi Trảo đánh trúng, cùng giai chi nhân hẳn phải chết không thể nghi ngờ, huống chi đẳng cấp huyền khí của Diệp Thần so với Diệp Không Ngạn thấp nhất cấp!
Tu luyện Âm Lôi Trảo dễ dàng dẫn đến tánh khí táo bạo, thích giết chóc, năm đó Diệp gia tộc nhân kia liền giết ba người trong tộc, trở thành phản đồ Diệp gia, bị mọi người Diệp gia đuổi giết tiến vào Liên Vân Sơn Mạch, rơi nhai mà chết. Âm Lôi Trảo vũ kỹ kia, cũng bị phủ đầy bụi, tổ tiên di huấn, không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không thể tu luyện, không nghĩ tới vũ kỹ Âm Lôi Trảo rõ ràng còn ở trong tộc truyền lưu! Nếu vũ kỹ này nhằm vào chính là cừu địch Diệp gia cũng thôi, Diệp Không Ngạn rõ ràng sử dụng đối với người trong tộc!
Đồng tộc tương tàn, đó là tối kỵ!
Cũng khó trách đám người Diệp Chiến Thiên sẽ kích động như thế, nếu Diệp Thần không biết rõ tình hình, cùng Diệp Không Ngạn chống lại một chưởng, hậu quả kia có thể nghĩ!
Diệp Không Ngạn chưởng phong gào thét tới, cái loại khí tức âm lãnh bén nhọn này, để cho Diệp Thần lập tức trở nên ngưng trọng lên.
Đây là vũ kỹ gì?
Diệp Thần minh bạch, lúc này hắn tuyệt đối không thể có bất kỳ lưu thủ!
Nguyên Lôi Thân Thể!
Huyền khí trong cơ thể, phát ra thanh âm xì xì nổ đùng, làn da toàn thân nổi lên màu vàng kim óng ánh nhàn nhạt, giống như phủ thêm một tầng chiến giáp màu vàng, quát to một tiếng, Băng Lôi Phá!
Có Nguyên Lôi Thân Thể tăng thêm, thi triển ra Băng Lôi Phá uy lực sao chỉ lớn hơn gấp mấy lần!
Diệp Thần một chưởng chặn Âm Lôi chưởng của Diệp Không Ngạn, một chưởng khác khắc ở trên ngực Diệp Không Ngạn, Diệp Không Ngạn lập tức giống như diều đứt dây bay lên, nặng nề rơi vào biên giới luận võ đài, phun máu tươi đầy đất.
Diệp Không Ngạn giãy dụa ngẩng đầu nhìn thoáng qua Diệp Thần, cái loại ánh mắt oán hận này tựa như độc xà, mặt xám như tro mà ghé vào trên mặt đất.
Diệp Thần cảm giác được trong cơ thể có một cổ khí tức âm lãnh tán loạn bốn phía, muốn phá hư kinh mạch của hắn, hắn tranh thủ thời gian thúc dục phi đao, một lát tầm đó, trên phi đao tuôn ra huyền khí đem cổ khí tức âm lãnh này thôn phệ đến nỗi ngay cả cặn bã cũng không thừa.
Khá tốt không có bị thương, không biết Diệp Không Ngạn thi triển là vũ kỹ gì, chứng kiến đám người phụ thân trên khán đài động dung, chắc hẳn vũ kỹ này có lẽ không đơn giản.
Diệp Chiến Thiên thả người nhảy đến trên đài tỷ võ, nắm lên tay phải Diệp Thần, hắn nhíu mày, mặc kệ hắn đưa vào bao nhiêu huyền khí cũng phải dò xét thương thế Diệp Thần, những huyền khí kia như đá chìm đáy biển, xa ngút ngàn dặm không tin tức. Hắn thậm chí ngay cả đẳng cấp huyền khí của Diệp Thần cũng dò xét không ra.
– Thần Nhi thương thế như thế nào?
Diệp Chiến Thiên ân cần hỏi thăm.
– Tạ phụ thân quan tâm, hài nhi không việc gì.
Diệp Thần thoải mái cười nói, ba năm rồi, Diệp Không Ngạn đùa cợt vẫn như cũ rõ ràng bên tai, cái ngụm oán khí này rốt cục đã ra.
Nghe được Diệp Thần nói như vậy, Diệp Chiến Thiên treo lấy tâm, rốt cục để xuống.
Diệp Chiến Thiên nhìn lướt qua Diệp Không Ngạn ở nơi hẻo lánh trên luận võ đài, hừ lạnh một tiếng nói:
– Đem hắn dẫn đi trị liệu!
Quay đầu nhìn về phía phần đông tộc nhân, cất cao giọng nói.
– Diệp gia tộc nhân Diệp Không Ngạn trộm luyện cấm kỵ vũ kỹ Âm Lôi Trảo, còn hướng người trong tộc ra tay, phạt diện bích mười năm, phụ thân Diệp Mặc Dương, giáo tử vô phương, huỷ trưởng lão vị, đến Chấp Pháp Đường nhận 100 trượng, chúng tộc nhân có dị nghị gì không?
Lúc này không đối phó Diệp Mặc Dương, còn đợi khi nào, may mắn Diệp Thần không có việc gì, nếu không sự tình cũng sẽ không dễ dàng như vậy!
Nếu chỉ là tu luyện Âm Lôi Trảo, các tộc nhân cũng sẽ không nói cái gì, thế nhưng đối với người trong tộc sử dụng Âm Lôi Trảo, cái này là không có thể tha thứ được!
– Không có dị nghị!
Vẻ mặt Diệp Mặc Dương hôi bại, nhìn về phía mấy vị trưởng lão còn lại, mấy vị trưởng lão kia đều quay đầu đi, coi như không phát hiện, vừa rồi Diệp Chiến Thiên thể hiện thực lực cửu giai, địa vị trong gia tộc bỗng nhiên bay vụt, cùng lão tộc trưởng không khác, bọn hắn lại cùng Diệp Chiến Thiên đối đầu, chẳng phải là không khôn ngoan sao?
Ánh mắt Diệp Mặc Dương chuyển dời đến trên người Diệp Thương Huyền, hướng Diệp Thương Huyền quỳ xuống:
– Lục thúc, ta cam nguyện lĩnh phạt, niệm tình tiểu nhi vô tri, cầu Lục thúc mở một mặt lưới!
Diệp Thương Huyền cười lạnh một tiếng nói:
– Ngươi ngược lại là có mặt mũi mở miệng, ta không tin Âm Lôi Trảo mà con của ngươi luyện, không phải ngươi dạy ra, đã quên trăm năm trước giáo huấn sao, diện bích mười năm xem như nhẹ.
Nghe Diệp Thương Huyền nói như vậy, Diệp Mặc Dương biết rõ đã không thể vãn hồi rồi, hắn cắn chặt răng, sinh sôi đem oán hận nuốt trở vào.
Diệp Mặc Dương cùng Diệp Không Ngạn bị dẫn xuống dưới, Diệp Chiến Thiên rất sớm đã nghĩ diệt trừ Diệp Mặc Dương, nhưng Diệp Mặc Dương là Đại trưởng lão, lại không có căn cứ chính xác chứng minh Diệp Mặc Dương cấu kết Vân Gia Bảo, chỉ có thể một mực kéo lấy, hôm nay rốt cục tìm được cơ hội, bất quá cũng chỉ có thể phế bỏ trưởng lão vị của Diệp Mặc Dương mà thôi.
– Tế tổ đại điển phát sinh chuyện như vậy, làm cho người ta đau lòng, Diệp Thần trở thành Diệp Gia Bảo kế nhiệm gia chủ, mọi người có dị nghị gì không?
Diệp Chiến Thiên nhìn quanh một đám tộc nhân hỏi.
– Không có dị nghị!
Phía dưới các tộc nhân trăm miệng một lời mà hô, Diệp Thần đạt được vị trí kế nhiệm gia chủ, coi như là mục đích chung, có thể đánh bại lục giai Diệp Không Ngạn, chứng minh Diệp Thần chí ít có thực lực lục giai, tuyệt đối đủ tư cách.
Bọn người Diệp Mông, Diệp Minh, Diệp Bằng đặc biệt hưng phấn.
– Diệp Thần ca ca, chúc mừng ngươi.
Diệp Nhu nhìn xem Diệp Thần tư thế hiên ngang trên đài tỷ võ, trong đôi mắt đẹp nổi lên một tia dị sắc, lẩm bẩm.
Đúng lúc này, một thanh âm cởi mở vang lên.
– Chúc mừng đại ca tấn chức cửu giai!
Nói chuyện là Diệp Chiến Long trên khán đài.
Chỉ nghe ô…ô…ô…n…g một tiếng nổ vang, đám người một hồi bạo động.
– Tộc trưởng lên cấp? Thật vậy chăng?
– Chiến Long nói, chắc hẳn không có giả.
– Tăng thêm lão tộc trưởng, Diệp Gia Bảo chúng ta có hai cửu giai, không cần giống như trước kia sợ Vân Gia Bảo như vậy rồi!
– Chúc mừng tộc trưởng!
– Chúc mừng tộc trưởng!
Một đám tộc nhân nhao nhao hướng Diệp Chiến Thiên trên khán đài cúi đầu ý bảo, tộc nhân thế hệ trước càng là nước mắt tuôn đầy mặt, đã bao nhiêu năm, Diệp Gia Bảo rốt cục đã có hai cửu giai cao thủ! Bọn hắn so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng, có hai cửu giai cao thủ ý vị như thế nào.
Diệp Thương Huyền lớn tuổi, nói không chừng có một ngày giá hạc tây du, Diệp Gia Bảo liền ít đi một cái trụ cột, cái kia Diệp Gia Bảo liền tràn đầy nguy cơ rồi, khá tốt, Diệp Chiến Thiên tộc trưởng tấn chức cửu giai, vừa rồi bởi vì đám người Diệp Mặc Dương, Diệp Không Ngạn tạo thành không khoái, tất cả đều tan thành mây khói.
Cửu giai cao thủ, đó là thần hộ mệnh của gia tộc, bởi vì cửu giai cao thủ có lực uy hiếp cực lớn, gia tộc khác mới không dám xâm chiếm Diệp Gia Bảo!
Đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Long cũng nhao nhao nhảy lên luận võ đài.
– Thúc công.
Diệp Chiến Thiên nhìn về phía Diệp Thương Huyền.
Diệp Thương Huyền gật đầu, mỉm cười nói:
– Thật đáng mừng, ngươi đã đến cửu giai, trọng trách trên vai ta liền nhẹ một nửa!
Ánh mắt của hắn rơi vào trên người Diệp Thần hỏi:
– Thần Nhi vừa rồi lúc đánh bại Diệp Không Ngạn sử dụng vũ kỹ, là Nguyên Lôi Thân Thể?
Vừa rồi Diệp Chiến Thiên lo lắng thân thể Diệp Thần, không có chú ý, nghe Diệp Thương Huyền nói như vậy, hắn mới nhớ tới, lúc Diệp Thần đánh tan Diệp Không Ngạn, quanh thân nổi lên màu vàng sắc óng ánh, cái kia rõ ràng là nhan sắc huyền khí lúc thi triển Nguyên Lôi Thân Thể, hẳn là Diệp Thần đã luyện thành Nguyên Lôi Thân Thể?
Điều này sao có thể! Phải biết rõ hắn vài ngày trước mới đem Nguyên Lôi Thân Thể bí tịch giao cho Diệp Thần, vài ngày như vậy, Diệp Thần liền đã luyện thành? Nhớ ngày đó, hắn là hao tốn suốt ba năm mới luyện thành Nguyên Lôi Thân Thể!
Chứng kiến ánh mắt mọi người mong chờ, Diệp Thần biết rõ, đây nhất định là không cách nào giấu diếm, gật đầu nói:
– Vừa rồi Thần Nhi dùng vũ kỹ, đúng là Nguyên Lôi Thân Thể!
Nghe được Diệp Thần trả lời khẳng định, mọi người hít một hơi lãnh khí.
Điều kiện tu luyện Nguyên Lôi Thân Thể vô cùng hà khắc, trong gia tộc bình thường ít nhất phải đến thất giai trở lên, mới có thể tu luyện Nguyên Lôi Thân Thể, hơn nữa luyện thành vô cùng khó khăn, trước mắt toàn cả gia tộc luyện thành Nguyên Lôi Thân Thể, chỉ có Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên cùng Diệp Chiến Long ba người mà thôi, mà ngay cả Diệp Chiến Hùng cũng chưa luyện thành, mà Diệp Thần, đẳng cấp huyền khí mới ngũ giai đỉnh phong, rõ ràng đã luyện thành Nguyên Lôi Thân Thể.
– Đại ca, ngươi cũng quá thiên vị, lúc nào vụng trộm đem Nguyên Lôi Thân Thể truyền thụ cho Thần Nhi?
Diệp Chiến Long vỗ bả vai Diệp Chiến Thiên một cái nói, nhưng trên mặt không kìm được biểu lộ vui mừng.
Diệp Chiến Thiên cười khổ một tiếng nói:
– Ta căn bản không có dạy hắn, chẳng qua là vài ngày trước đem Nguyên Lôi Thân Thể bí tịch cho hắn, hi vọng đối với tu luyện của hắn có chỗ trợ giúp, căn bản không có trông cậy vào hắn có thể luyện thành.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License