Phó Vũ cùng Tông Thừa Thiên liên tiếp bại lui, bằng vào thân pháp cùng Nhất Khối, Tiểu Dực còn có Kim Dương Điêu chống lại.
Một bên Diệp Thần đang ở chỗ kia nhìn chằm chằm, Diệp Thần rốt cuộc là ai, lại có thể triệu hồi ra ba Yêu Vương cường giả? Hắn không khỏi nghĩ đến một loại khả năng, chẳng lẻ bản thân Diệp Thần là một Huyền thú Yêu Vương?
Vừa nghĩ tới mấy chữ Huyền thú Yêu Vương này, Phó Vũ cùng Tông Thừa Thiên tất cả đều kinh hãi không dứt. So sánh với Yêu thú Yêu Vương, Huyền thú Yêu Vương là một tồn tại đáng sợ hơn, cường đại hơn, thần bí hơn, Phó Vũ cùng Tông Thừa Thiên tình nguyện đụng phải mộtYêu Vương đỉnh cấp Yêu thú Yêu Vương, cũng không muốn đụng phải một Yêu Vương sơ kỳ hoặc là trung kỳ Huyền thú Yêu Vương!
Lấy thực lực của bọn họ, quả quyết không phải là đối thủ của Huyền thú Yêu Vương!
Phó Vũ trong lòng rung động không dứt, nhớ ngày đó thời điểm cùng Diệp Thần ở trên hải đảo gặp gỡ, thực lực Diệp Thần còn thua kém mình không biết bao nhiêu, mới qua mấy tháng như vậy, thực lực Diệp Thần lại trưởng thành đến trình độ như vậy, còn có ba Yêu Vương thủ hạ! Loại tốc độ tiến bộ này, không khỏi cũng quá nghịch thiên đi!
Tông Thừa Thiên vừa ngăn cản Tiểu Dực cùng Kim Dương Điêu công kích, vừa lo lắng truyền âm cho Phó Vũ.
Phó Vũ truyền âm nói.
Bắc Hải Vương Đạm Đài Lăng?
Tông Thừa Thiên quá sợ hãi.
Chấp Pháp Điện không úy kỵ Hải yêu nhất tộc, nhưng mà Thương Lan nhất mạch, cùng Hải yêu nhất tộc so sánh là thua kém nhiều lắm. Vua Bắc Hải Đạm Đài Lăng, ở trong Hải yêu nhất tộc địa vị tôn sùng, bản thân là tồn tại có thể so với Linh Vọng cảnh cường giả, phía dưới còn có mấy ngàn vạn hải yêu. Nếu như Phó Vũ vừa bắt đầu liền báo cho mình, Diệp Thần là người Hải yêu nhất tộc, thời điểm hắn động thủ sẽ phải cân nhắc một phen .
Phó Vũ nảy sinh ác độc, truyền âm cho Tông Thừa Thiên, hôm nay bị ba Đại Yêu thú Yêu Vương vây công, như vậy đánh xuống sẽ không có kết quả tốt, chỉ có đem Diệp Thần giết chết, bọn họ mới có hy vọng mạng sống.
Phó Vũ cùng Tông Thừa Thiên nhìn nhau, như có ăn ý, đồng thời hướng Diệp Thần đánh tới, muốn đem Diệp Thần chém giết. Hai người phí sức thoát khỏi Tiểu Dực, Nhất Khối vây công, đồng thời hướng Diệp Thần đánh tới, cơ hội chỉ có một lần, nếu như lại bị ba Yêu thú Yêu Vương cuốn lấy, bọn họ liền thảm.
Hai đại Thần Tôn cường giả khí thế cưỡng bức mà đến, sát ý ngất trời.
Diệp Thần ngẩng đầu, trong con ngươi hiện lên một đạo hàn quang nghiêm nghị.
Diệp Thần khẽ quát một tiếng, trong đầu ý niệm vừa động, sưu một tiếng, trên người tử quang lượn lờ, đạo đạo quang mang hiện lên, trên người đã bao phủ ở trong Tử Ma Chiến Giáp phòng hộ, quanh người lập ba thanh phi kiếm, từng đạo sát cơ khóa hướng Phó Vũ cùng Tông Thừa Thiên.
Phó Vũ cùng Tông Thừa Thiên hướng Diệp Thần đập xuống, đám người Nhất Khối xoay người lại cứu viện đã không còn kịp nữa, Yêu thú Yêu Vương bình thường trong nháy mắt bộc phát ra tốc độ so sánh với Thần Tôn phải kém rất nhiều, bởi vì Thần Tôn có thể tự nhiên vận dụng huyền khí. Nhưng khi bọn hắn thấy Diệp Thần mặc vào Tử Ma Chiến Giáp, nhất thời lộ ra nụ cười xem kịch vui, cũng không có tới hỗ trợ, chẳng qua là chia làm ba phương hướng vây quanh bọn họ, tránh cho địch nhân chạy thoát. Bởi vì bọn họ biết, Tử Ma Chiến Giáp ngay cả Vô Thủy cảnh cường giả cũng có thể khiêng, Phó Vũ cùng Tông Thừa Thiên muốn thương tổn Diệp Thần căn bản là không thể nào.
Phó Vũ cùng Tông Thừa Thiên mắt thấy sẽ phải bổ nhào vào Diệp Thần, đột nhiên một đạo tử quang phóng lên cao, làm bọn hắn vội vàng không kịp chuẩn bị.
Đây là cái gì?
Phó Vũ thấy tử quang trên người Diệp Thần, giật mình sửng sốt một chút, trong lúc bất chợt phản ứng tới đây, đó là Tử Ma Chiến Giáp! Thời điểm ở Trấn Hồn Tháp, hắn là tận mắt nhìn thấy Bệ Linh người mặc một bộ Tử Ma Chiến Giáp, đứng ở nơi đó không động, Thương Oanh Thái Thượng Trưởng Lão đem hết tất cả vốn liếng, cũng không có thể đem Tử Ma Chiến Giáp đột phá!
Trời ạ, trên người Diệp Thần lại cũng có một bộ Tử Ma Chiến Giáp!
Phó Vũ vội vàng dừng lại, ngay cả là Thương Oanh Thái Thượng Trưởng Lão, cũng đối với Tử Ma Chiến Giáp thúc thủ vô sách, hắn có thể có biện pháp gì? Tông Thừa Thiên hoàn toàn không nghĩ tới Phó Vũ sẽ ở thời khắc mấu chốt dừng lại, cộng thêm hắn so sánh với Phó Vũ nhanh một bước, đã là một chưởng hướng Diệp Thần vỗ ra.
Tông Thừa Thiên lãnh quát, một chưởng đánh ra, thình thịch một tiếng, một kích toàn lực của Thần Tôn cường giả, nhưng chỉ là để cho Tử Ma Chiến Giáp tràn ra từng sợi tử quang, Diệp Thần không nhúc nhích chút nào.
Huyền khí hoàn toàn không cách nào đột phá, tại sao có thể như vậy? Tông Thừa Thiên hơi ngẩn ra, đã biết một chưởng nén giận mà đánh, là ngay cả sắt luyện cũng có thể oanh thành phấn vụn!
Thần Tôn cường giả huyền khí, làm sao có thể rung chuyển được Tử Ma Chiến Giáp!
Năng lực phòng ngự của Tử Ma Chiến Giáp, tuyệt đối là không gì so sánh nổi! Đang lúc này, trong con ngươi Diệp Thần hàn quang chợt lóe, tay phải vung xuống.
Diệp Thần lãnh quát một tiếng, Tam Hợp Kiếm Trận ba thanh cửu phẩm Linh Bảo trường kiếm, bén nhọn chém rớt.
Tông Thừa Thiên không nghĩ tới Diệp Thần bị mình đánh một chưởng, lại như không có chuyện gì, phát hiện Diệp Thần hoàn toàn bị vây trong khôi giáp màu tím, trong đầu của hắn hiện lên một cái ý niệm, Tử Ma Chiến Giáp!
Không đợi hắn suy nghĩ nhiều, mấy đạo kiếm khí bén nhọn đã hướng hắn chém xuống.
Tông Thừa Thiên vội vàng nghiêng người né tránh hai đạo kiếm khí, lại thấy một đạo lam quang hiện lên, phù một tiếng, vai trái của hắn máu tươi vẩy ra, như suối tuôn ra, một cánh tay bị Diệp Thần sinh sôi chém xuống, mà chém hạ cánh tay của hắn, chính là Thương Lan Cung Thương Lan Kiếm!
Tông Thừa Thiên luôn luôn tự phụ cuồng ngạo, không nghĩ tới, hôm nay lại ăn thiệt thòi, quay đầu nhìn lại, Phó Vũ đã Lăng Không Hư Độ thoát đi, bị đám người Nhất Khối ngăn cản.
Tông Thừa Thiên hình dáng ba hoa đoán bậy, xoay người mà chạy.
Diệp Thần sát cơ khóa Tông Thừa Thiên, nếu Tông Thừa Thiên này chạy trốn, ngày sau tất nhiên là một họa lớn!
Diệp Thần mi mao nhất thiêu, tay phải đi phía trước một ngón tay, chỉ thấy Tam Hợp Kiếm Trận ba thanh cửu phẩm Linh Bảo trường kiếm bắn nhanh ra, giống như là ba đạo lưu quang xẹt qua hư không, tốc độ nhanh đến bất khả tư nghị, “Phốc” một tiếng, trên người Tông Thừa Thiên máu tươi vẩy ra, hắn khó có thể tin nhìn lồng ngực của mình một chút, đại khái hoàn toàn không nghĩ tới mình có chết ở chỗ này.
Tông Thừa Thiên ngưỡng thiên nộ hống, hắn thân là Thương Lan Cung cung chủ, chính là Thần Tôn cường giả số lượng không nhiều của cả Trung Ương đế quốc, lần này đến đây giết Xích Viêm Tông, hoàn toàn là tính trước kỹ càng, không nghĩ tới không biết từ nơi nào toát ra một tiểu tử không biết tên, đầu tiên là gọi về ba Đại Yêu Vương, lại có Tử Ma Chiến Giáp siêu cấp Linh Bảo bực này, hắn làm sao cũng không nghĩ ra, sẽ gãy cánh ở trong tay Diệp Thần.
Những vinh hoa phú quý kia, đã thành mây khói, ánh mắt Tông Thừa Thiên phai nhạt xuống, thân thể từ trên trời trung rơi xuống, mưa máu bay tán loạn.
Phó Vũ bị Nhất Khối, Tiểu Dực còn có Kim Dương Điêu ngăn lại đường đi.
Thấy thi thể Tông Thừa Thiên rớt xuống, trên mặt Phó Vũ dần hiện ra một tia sợ hãi, lớn tiếng gầm thét, thanh sắc đều lệ:
– Ta chính là Chấp Pháp Điện Thương Vân phân điện Điện Chủ, các ngươi dám giết ta, chẳng lẽ không sợ Chấp Pháp Điện ta diệt cửu tộc các ngươi?
– Chấp Pháp Điện?
Nhất Khối gãi gãi đầu, vẻ mặt thật thà nói.
– Chấp Pháp Điện là cái quái gì?
– Chấp Pháp Điện rất lợi hại sao? Có thể đánh nhau lắm sao!
Tiểu Dực vẻ mặt mong đợi nói.
Kim Dương Điêu ngửa đầu kêu to một tiếng, thanh chấn hoàn vũ, chiến ý dâng cao.
Phó Vũ nhìn ba Yêu thú Yêu Vương vây quanh mình, sắc mặt xanh mét, trong lòng biệt khuất muốn chết, Chấp Pháp Điện từ trước đến giờ uy danh lan xa, làm sao đụng phải một đám “dế nhũi” căn bản chưa nghe nói qua Chấp Pháp Điện!
– Phó Vũ, hôm đó trên biển chi thù, hôm nay gấp bội xin trả, nhận lấy cái chết đi!
Phảng phất bị một ít đạo ma niệm trong lòng chưa từng mất đi ảnh hưởng, trong con ngươi Diệp Thần sát ý càng hơn, thi triển Bôn Lôi Thiểm, trong nháy mắt liền đến trước gót chân Phó Vũ, một chiêu Thiên Vương phá nhật, hướng Phó Vũ oanh khứ.
– Thật là nhanh!
Phó Vũ quá sợ hãi, phất tay đón đở, nhưng đã không còn kịp nữa, công kích Diệp Thần là không có hiệu quả, Diệp Thần Tử Ma Chiến Giáp hoàn toàn có thể không nhìn công kích của hắn!
Thình thịch! ! !
Diệp Thần một quyền oanh kích ở bụng Phó Vũ.
Phó Vũ cảm giác bụng tao ngộ một kích nặng nề, đau đến hắn cắn răng, cả người mượn lực bay lên trời, trong tay đã nhiều hơn một thanh bát phẩm Linh Bảo lợi kiếm, huơi ra kiếm khí chém về phía Diệp Thần.
– Rời tay!
Diệp Thần một chưởng vỗ vào trên cánh tay Phó Vũ, chỉ thấy lợi kiếm trong tay Phó Vũ rời khỏi tay.
– Các ngươi không thể giết ta!
Phó Vũ huy chưởng hướng Diệp Thần oanh khứ, thình thịch thình thịch, chỉ thấy Diệp Thần Tử Ma Chiến Giáp từng đạo sóng gợn tản ra, nhưng mà căn bản không thể thương tổn được Diệp Thần chút nào.
Diệp Thần lại là một quyền, oanh ở trên đầu Phó Vũ, phù một tiếng, Phó Vũ trường phun ra một ngụm tiên huyết, thân thể bay ngang đi ra ngoài.
Hôm đó ở trên biển, Diệp Thần thiếu chút nữa bị Phó Vũ giết chết, Phó Vũ kia làm cho làm nhục mình, lại càng mạnh đoạt Huyền Vũ chi khí, lúc ấy Diệp Thần tu vi quá yếu, căn bản không phải đối thủ của Phó Vũ, mượn lực lượng Sư gia cũng không thể đánh chết Phó Vũ, nếu không phải Đạm Đài Lăng xuất thủ, chỉ sợ hắn đã sớm chết .
– Ta là người Chấp Pháp Điện! Ngay cả Bắc Hải Vương Đạm Đài Lăng cũng không dám giết ta, ngươi tính làm gì đó? Nếu như ngươi giết ta, mấy đại trưởng lão Chấp Pháp Điện ta quả quyết sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Phó Vũ hàm răng bị đánh rớt mấy cái, nói chuyện rò gió, nhưng thanh sắc lệ, liều mạng gào thét.
– Chấp Pháp Điện?
Diệp Thần hừ lạnh một tiếng.
– Vậy thì như thế nào? Sớm muộn có một ngày, ta sẽ giết tới Chấp Pháp Điện các ngươi, phàm là địch nhân của Diệp Thần ta, ta phải giết hết, hôm nay ngươi phải chết ở chỗ này!
Diệp Thần thi triển Bôn Lôi Thiểm, tốc độ nhanh đến kinh người, thình thịch thình thịch, từng quyền trào ra, Phó Vũ kêu thảm thiết liên tục .
– Ngươi nhất định phải chết, hôm nay chi thù, ngày sau Phó Vũ ta chắc chắn gấp bội xin trả!
Phó Vũ rống to, trong con ngươi bắn ra đạo đạo hung quang.
– Ngươi còn có ngày sau sao?
Diệp Thần cả giận hừ một tiếng, tay phải vẽ một cái, Băng Huyền kiếm, Liệt Dương kiếm cùng Thương Lan Kiếm trong Tam Hợp Kiếm Trận đã nhanh chóng lao tới, hướng Phó Vũ một kiếm chém xuống.
Hồng, Bạch, Lam ba đạo lưu quang mau lẹ bay tới, từng đạo bén nhọn, sát khí rơi xuống.
Phía dưới những Xích Viêm Tông đệ tử kia thấy Tông Thừa Thiên bị Diệp Thần chém giết, đã là hoàn toàn sợ ngây người, đây chính là Thần Tôn cường giả! Ở trong suy nghĩ của bọn hắn, Thần Tôn cường giả chính là tồn tại vô địch, Tông Thừa Thiên trước đây đối kháng hộ sơn đại trận biểu hiện ra cường hãn, để cho bọn họ đối với kia sinh ra sợ hãi mãnh liệt, nhưng chính là Tông Thừa Thiên vô địch như vậy, cư nhiên bị Diệp Thần giết, bọn họ cả đám đều giống như thân ở cảnh trong mơ, có một loại cảm giác không thật.
Hiện tại Diệp Thần lại muốn tiếp tục chém giết một Thần Tôn cường giả khác, Thần Tôn cường giả này công bố đến từ Chấp Pháp Điện, cư nhiên bị Diệp Thần đánh cho không hề có lực hoàn thủ, này hoàn toàn phá vỡ bọn hắn nhận thức, Diệp Thần cường đại, giống như một tòa núi lớn, ép tới bọn họ không thở nổi. Thì ra thiếu niên đến từ Tây Vũ Diệp gia này, đã sớm đạt đến cảnh giới bọn họ không cách nào tưởng tượng, bọn họ lại còn khiêu khích Diệp Thần, điều này làm bọn hắn cảm giác mình tựa như Tiểu Sửu nhảy nhót.
Đang ở Diệp Thần Tam Hợp Kiếm Trận sắp thắt cổ Phó Vũ, lại thấy lúc này, nơi xa trong hư không, một huyền khí ngưng hóa bàn tay to đã hướng bên này bao trùm tới.
– Người phương nào lớn mật như thế, dám giết người Chấp Pháp Điện ta!
Một cổ khí thế không thể địch nổi, hướng bên này ép tới, như thái sơn áp đỉnh, ở trước mặt cổ lực lượng cường này đại, phía dưới mọi người Xích Viêm Tông nhất thời có một loại cảm giác bản thân như con kiến hôi, không nhịn được muốn quỳ xuống.
Thình thịch một tiếng, Diệp Thần Tam Hợp Kiếm Trận bị bàn tay to kia đụng vỡ, huyền khí bén nhọn hướng Diệp Thần gào thét tới.
– Thương Linh Thái Thượng Trưởng Lão, mau cứu ta!
Phó Vũ vốn cho là mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ, không nghĩ tới, thời điểm mấu chốt lại tới cứu binh.
Diệp Thần hướng nơi xa nhìn lại, chỉ thấy một thân ảnh đang hướng bên này lướt gấp mà đến, người tới số tuổi cùng Thương Oanh xấp xỉ, hình dung tiều tụy, mặc áo xám, vóc người thon gầy.
“Thình thịch” một tiếng, bàn tay to kia đụng vào trên người Diệp Thần, trên Tử Ma Chiến Giáp từng đạo sóng gợn tản ra .
– Vô Thủy cảnh nhất trọng, cũng dám ở trong tay ta đoạt người, giết!
Diệp Thần lãnh quát một tiếng, trong lòng bàn tay ông một tiếng, Chấn Thiên Đỉnh lăng không bay ra, không ngừng xoay tròn trở nên to lớn, hướng đạo huyền khí ngưng hóa bàn tay kia đánh tới.
Chấn Thiên Đỉnh cùng đạo Huyền Khí thủ chưởng kia chạm vào nhau, phát ra một tiếng nổ kinh thiên động.
Bành! ! !
Cái bạo tạc chi lực mãnh liệt kia, nếu rơi vào Xích Viêm Tông, toàn bộ Xích Viêm Tông chỉ sợ cũng bị san thành bình địa! May mắn cỗ lực lượng kia là ở trên bầu trời bộc phát, bất quá một chúng đệ tử Xích Viêm Tông y nguyên sắc mặt đại biến, bị cổ dư ba này chấn đến sắc mặt ửng hồng, quyết đấu khủng bố như thế, so với vừa rồi trận đại chiến kia còn muốn cho người cảm giác rung động nhiều lắm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License