Cửu Tinh Thiên Thần Quyết


Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu

C378: Huyễn Nguyệt Cấm Địa



Huyền Khí thủ chưởng bị đâm cho nổ tung, bên trên Chấn Thiên Đỉnh như là tạo thành một vòng xoáy, đem lực lượng bạo tạc sinh ra nhanh chóng thu nạp, toàn bộ đại đỉnh bốc cháy lên hỏa diễm hừng hực.

Diệp Thần hừ lạnh một tiếng, Chấn Thiên Đỉnh thế đi không giảm, hướng Phó Vũ đánh tới.

Chấp Pháp điện trưởng lão Thương Linh kia lăng không phi đến, không nghĩ tới Diệp Thần hung hăng càn quấy như thế, bí pháp Chân Ma chi thủ của hắn, rõ ràng bị đại đỉnh của Diệp Thần phá khai, Diệp Thần y nguyên muốn giết Phó Vũ.

Thương Linh tức được râu ria loạn chiến, hét lớn một tiếng, tay phải một trương, hư không nhiếp vật, chỉ thấy một cổ hấp lực cường đại đem Phó Vũ lôi kéo tới.

“Ông” một tiếng, thần sắc Diệp Thần không thay đổi, thúc dục Chấn Thiên Đỉnh, Chấn Thiên Đỉnh nhanh chóng vọt tới, hướng Phó Vũ rơi đập, chỉ cần hỏa diễm của Chấn Thiên Đỉnh chạm đến Phó Vũ, liền sẽ đốt hắn thành tro bụi!

Thương Linh giận dữ, hắn tung hoành bách niên, là chưa thấy qua có người không đem Chấp Pháp điện để vào mắt như thế!

Thương Linh mục quang sâm lãnh, duỗi ra trái tay, bắt lấy Phó Vũ, tay phải một chưởng hướng Chấn Thiên Đỉnh oanh khứ.

“Bành” một tiếng, Chấn Thiên Đỉnh bị đẩy ra vài phần, một tia hỏa diễm rơi xuống trên cánh tay Thương Linh, xì xì vài tiếng, trên cánh tay phải Thương Linh bốc lên đạo đạo khói trắng, đúng là bị bỏng mấy khối.

Thương Linh kinh hãi, may mắn hắn cũng không có trực tiếp đụng vào Chấn Thiên Đỉnh, mà chỉ là dùng chưởng cách không oanh kích.

Diệp Thần cảm giác được Chấn Thiên Đỉnh truyền đến sức lực lớn, làm cho Chấn Thiên Đỉnh lơ lửng trên không trung, Tam Hợp Kiếm Trận đã từ bên hông chém về phía Thương Linh, hai tay khẽ nhúc nhích, càng là có đạo đạo Huyền Khí phi đao kích xạ ra.

Đối mặt Vô Thủy cảnh cường giả, Diệp Thần không có bất kỳ lưu thủ, thậm chí tùy thời chuẩn bị tế ra Trấn Ma Chung rồi.

Thương Linh nộ quát to một tiếng, Huyền Khí trên người nhập vào cơ thể mà ra. Chấn khai Tam Hợp Kiếm Trận, lại phát hiện, Huyền Khí phi đao kia lại đơn giản phá vỡ Huyền Khí phòng hộ của hắn, kích xạ tới, hắn tranh thủ thời gian huy chưởng. Một chưởng oanh ra, muốn đem Huyền Khí phi đao chấn khai.

“Phốc” một tiếng, Huyền Khí phi đao xuyên thủng tay phải của hắn, Tiên Huyết Phi Tiên mà ra.

Phi đao thật là sắc bén! Thương Linh sắc mặt đại biến, nghiêng người trốn tránh, lại phát hiện Huyền Khí phi đao kia lại như là có mắt, trên không trung xẹt qua một đạo đường vòng cung hướng hắn kích xạ đến.

Người này rốt cuộc là ai. Công kích càng lăng lệ ác liệt như thế, Thương Linh trong lòng nghiêm nghị, cầm lên Phó Vũ, muốn hướng xa xa chạy như điên.

Diệp Thần thi triển Bôn Lôi Thiểm, vèo một tiếng đuổi theo, tốc độ của hắn so với Thương Linh cũng không chút thua kém.

Thương Linh sắc mặt tái nhợt, khẽ quát một tiếng.

Vèo một tiếng, Thương Linh cầm lấy Phó Vũ hư không tiêu thất, Diệp Thần khó có thể cảm nhận được tung tích Thương Linh nữa.

Diệp Thần hỏi, thần hồn nhập vào cơ thể mà ra, nhanh chóng truy tung đi.

Sư gia nói ra.

Diệp Thần dừng lại bước chân, hắn không thể không thừa nhận, Sư gia nói lời xác thực là sự thật, dùng tu vi của hắn, mặc dù có Chấn Thiên Đỉnh cùng Trấn Ma Chung, cũng không làm gì được Thương Linh, tối đa chỉ có thể đem Thương Linh trấn trụ mà thôi, rõ ràng bị Phó Vũ trốn thoát rồi, trong nội tâm Diệp Thần có chút không thoải mái.

Bất quá tiếp theo gặp mặt đến Phó Vũ, Phó Vũ tuyệt đối không phải là đối thủ của mình, đến lúc đó lại thu thập hắn cũng không muộn, trừ khi vĩnh viễn đều không chạm mặt, nếu không Phó Vũ hẳn phải chết!

Lưỡng Đại Thần Tôn cường giả vây công Xích Viêm Tông, một chết một trốn.

Xích Viêm Tông nguy cơ xem như giải trừ, nhưng mà bọn người Diệp Tung vẫn là sững sờ chưa có lấy lại tinh thần, trước kia Diệp Thần chém giết Tông Thừa Thiên, đánh cho Phó Vũ không hề có lực hoàn thủ, đã làm bọn hắn cực độ chấn kinh rồi, chỉ là người cứu Phó Vũ kia, rõ ràng là so Phó Vũ còn cường đại hơn tồn tại, chỉ là Huyền Khí cự chưởng lăng không hư đập tới kia, ẩn chứa một loại uy năng Vô Thượng giống như hủy thiên diệt địa.

Nhưng mà một cường giả như vậy, y nguyên bị Diệp Thần đánh cho bị thương bỏ trốn!

Không chỉ bọn người Diệp Tung, ngay cả Diệp Nữu, cũng là sợ ngây người, cùng Diệp Thần từ nhỏ cùng nhau lớn lên, thanh mai trúc mã, nàng là tinh tường minh bạch, trước đây thời điểm tại Tây Võ Diệp gia, kinh mạch Diệp Thần vừa mới khôi phục, không nghĩ tới mới qua một năm, Diệp Thần đã phát triển đến trình độ như vậy, cùng nàng đã có Thiên Nhân chênh lệch.

Diệp Nữu nhìn xem Diệp Thần, nàng thực vì Diệp Thần cao hứng, cũng âm thầm xiết chặt nắm tay nhỏ, Diệp Thần ca ca cuối cùng sẽ đứng ở thế giới chi đỉnh, mà nàng, lại không muốn thành một nữ nhân chỉ có thể yên lặng vì Diệp Thần ca ca ủng hộ, nàng cũng phải nỗ lực, bởi vì đã từng ước định qua, muốn lẫn nhau canh gác!

Diệp Thần lăng không rơi xuống, ánh mắt sắc bén nhìn lướt qua những Xích Viêm Tông đệ tử kia, còn có hai người Diệp Mẫn, Diệp Nghiên.

Diệp Mẫn cùng Diệp Nghiên bị hắn nhìn mà cả kinh, thân thể nhịn không được run rẩy, hèn mọn cúi đầu, trong lòng các nàng sợ hãi vạn phần, vì cái gì mình rõ ràng đắc tội Diệp Thần? Các nàng căn bản không nghĩ tới Diệp Thần lại sẽ có thực lực đáng sợ như thế, trong nháy mắt liền có thể làm cho các nàng tan thành mây khói.

Chứng kiến bộ dáng Diệp Mẫn cùng Diệp Nghiên nơm nớp lo sợ như thế, Diệp Thần hừ lạnh một tiếng, không hề để ý tới, trực tiếp đi đến trước mặt Nữu Nhi.

Những Xích Viêm Tông đệ tử kia cảm giác được trên người Diệp Thần còn lưu lại một tia sát khí, trong lòng tất cả đều run rẩy một cái. Bọn hắn không một người dám nói, hiện tại đắc tội Diệp Thần, quả thực là một loại hành vi muốn chết.

Trên bầu trời, Nhất Khối, Tiểu Dực còn có Kim Dương điêu cũng nhao nhao phi xuống, khí tức Tam đại Yêu thú Yêu Vương, lập tức bao trùm toàn bộ đỉnh núi Xích Viêm Tông, làm cho Xích Viêm Tông một chúng đệ tử không khỏi có một loại cảm giác hít thở không thông.

Đây chính là ba Đại Yêu Vương!

Dưới tình huống bình thường, bất kỳ một Yêu Vương nào hiện thế, tiêu diệt một cái tông phái đều dư xài!

Thân ảnh Tiểu Dực lóe lên, rất hưng phấn mà đi nhặt Túi Càn Khôn của Tông Thừa Thiên.

Diệp Thần rất kiên quyết nói, lần này mặc dù Nữu Nhi không chịu đi, Diệp Thần cũng nhất định phải mang nàng đi. Trước kia kích thương Tông Dật, không tính là đại thù hận, cơ hồ cùng Xích Viêm Tông không quan hệ, nhưng Tông Thừa Thiên y nguyên tàn nhẫn muốn tiêu diệt toàn bộ Xích Viêm Tông như thế, lúc này giết Thương Lan cung cung chủ Tông Thừa Thiên, Thương Lan nhất mạch sau lưng Tông Thừa Thiên há sẽ bỏ qua?

Thương Lan cung chắc chắn tìm Xích Viêm Tông phiền toái, Tông Thừa Thiên đã chết ở nơi này, cái thù hận kia có thể to lắm, Diệp Thần vừa đi, ai còn có thể địch nổi Thương Lan cung cao thủ? Bọn hắn không khỏi cảm thấy lo sợ không yên.

Diệp Nữu ngẩng đầu, nàng có thể cảm nhận được Diệp Thần đối với mình quan tâm, đôi mắt thanh tịnh nhìn xem Diệp Thần, có một loại lưu luyến chi tình thật sâu, sơ qua, nàng khẽ hé đôi môi đỏ mộng nói:

– Ta minh bạch kế tiếp Thương Lan cung sẽ không bỏ qua Xích Viêm Tông, nhưng mà trong nội tâm Nữu Nhi có một ít so đo, phía sau núi Xích Viêm Tông có một Huyễn Nguyệt cấm địa, chính là Xích Viêm Tông tiền bối lưu lại, trước đây ta từng tiến vào một lần, ta có thể đem các đệ tử Xích Viêm Tông dẫn vào Huyễn Nguyệt cấm địa, cho dù Thương Lan cung đến, cũng không cách nào đánh vỡ cấm chế Huyễn Nguyệt cấm địa.

– Nữu Nhi, trong Huyễn Nguyệt cấm địa thực sự có một chỗ như vậy, có thể dung nạp xuống nhiều đệ tử Xích Viêm Tông như vậy?

Con mắt Diệp Tung sáng ngời, nhìn về phía Diệp Nữu hỏi.

Diệp Thần trừng mắt liếc bọn người Diệp Tung, hừ lạnh một tiếng nói:

– Nữu Nhi, bọn hắn xa lánh ngươi như thế, ngươi lại như cũ đối tốt bọn hắn, đáng giá sao?

– Mặc kệ có đáng giá hay không, ta không thể ngồi xem Xích Viêm Tông hủy diệt.

Diệp Nữu nghiêm túc nói, nàng nhìn về phía Diệp Thần, có chút cúi đầu, trong nội tâm yên lặng nói, Diệp Thần ca ca, ngươi biết không, Nữu Nhi làm như vậy cũng là vì ngươi, Nữu Nhi không muốn trở thành vướng víu của ngươi.

Diệp Thần im lặng, sau một lát, gật đầu nói:

– Đã như vậy, cái kia cũng chỉ có thể tùy ngươi rồi, ta muốn nhìn Huyễn Nguyệt cấm địa của các ngươi đến cùng là một chỗ dạng gì, có thể bị Thương Lan cung đánh vỡ hay không, sau đó lại đi, ta tới Thiên Cơ tông tiếp bọn người Diệp Mông, về Tây Võ Đế Quốc một chuyến, chuyến đi này phải mấy tháng sau mới có thể trở về rồi.

hHện tại Diệp Thần đã có Bôn Lôi Thiểm, tăng thêm Kim Dương điêu đã là Yêu thú Yêu Vương cảnh giới, từ Trung Ương Đế Quốc đến Tây Võ Đế Quốc, ở trong nửa tháng tuyệt đối có thể tới rồi.

– Ân.

Nữu Nhi nhẹ gật đầu.

Các đệ tử Xích Viêm Tông khẩn trương bận rộn, bắt đầu đại di dời, chuẩn bị ở dưới sự dẫn dắt của Diệp Nữu tiến vào phía sau núi.

Diệp Thần lén lút cho Diệp Nữu mấy khối Tinh Thần Chi Thạch còn có một chút Ngưng Hồn đan, mặt khác lại cho Diệp Nữu một thanh Cửu phẩm Linh Bảo trường kiếm, Nữu Nhi ít nhất phải có thực lực Huyền Tôn cấp, mới có thể bảo đảm không bị những người Xích Viêm Tông khác khi dễ.

– Diệp Thần ca ca, ngươi xem, đây là ta nhặt được đấy.

Tiểu Dực hưng phấn đưa cho Diệp Thần một cái Túi Càn Khôn, cái Túi Càn Khôn kia dùng tơ vàng dệt, thượng diện có một chữ Tông, đúng là Túi Càn Khôn của Tông Thừa Thiên.

Diệp Thần từ trong tay hắn tiếp nhận cái Túi Càn Khôn kia, tra nhìn một chút, cái Túi Càn Khôn này không gian phi thường lớn, bên trong đồ vật còn thật không ít, chỉ là Thiên Nguyên Cổ Tệ thì có mấy ngàn miếng, còn có các loại Linh Bảo, dùng sáu bảy phẩm chiếm đa số, có tất cả 50~60 kiện, thậm chí còn có một chút Thương Lan cung bí pháp.

Diệp Thần tùy tiện mở ra một vài bí pháp, những bí pháp này đều là Sơ Trung cấp bí pháp tương đối bình thường, uy lực so với Tam Hợp Kiếm Trận phải kém sắc nhiều hơn, hiện tại thủ đoạn công kích của Diệp Thần đã tương đối nhiều, những Sơ Trung cấp bí pháp này học được cũng là tham thì thâm.

– Cái bí pháp này sao chép mấy phần, lưu lại cho Nữu Nhi một phần, còn lại mang về Tây Võ Diệp gia.

Trong lòng Diệp Thần nghĩ đến, tiếp tục xem xét, ở bên trong Túi Càn Khôn này các loại đan dược số lượng cũng không ít, chừng mấy ngàn miếng, đều là sáu bảy phẩm trở lên, còn lại là một ít tư liệu điển tịch…

Trong góc Túi Càn Khôn có một cái hộp gấm hấp dẫn Diệp Thần chú ý, cái hộp gấm này không biết dùng chất liệu gì làm thành, bên ngoài thêu đầy hoa văn màu xanh da trời, như là tiêu chí của Thương Lan nhất mạch.

– Đây là cái gì?

Diệp Thần ý niệm khẽ động, hộp gấm kia xuất hiện ở trong tay của hắn.

Mở ra hộp gấm, một con dấu màu lam hiện ra ở trước mắt Diệp Thần, con dấu này hết sức tinh khiết, giống như ngọc bích trong sáng, nhìn phía dưới con dấu một chút, chỉ thấy phía trên có hai chữ Thương Lan bằng cổ thể.

– Loại đồ này hẳn là Cung chủ ấn của Thương Lan nhất mạch a, không biết là chất liệu gì, cùng Thiên Tinh Ấn cũng có mấy phần tương tự.

Tay phải Diệp Thần vuốt vuốt con dấu này, nhiều tia Thủy Hệ sóng gợn từ con dấu này khuếch tán ra, sợ hãi than nói.

– Thủy Hệ huyền khí thật nồng nặc.

– Diệp Thần tiểu tử, vật này là do Thủy Nham Tinh chế thành, là một loại tài liệu vô cùng quý trọng, phía trên hàm chứa Thủy Hệ huyền khí cực kỳ nồng nặc, đối với Tu Luyện Giả Thủy Hệ huyền khí rất có giúp ích.

Sư gia nói.

– Thời điểm mới vừa bắt được cái ấn này, ta còn tưởng rằng bên trong cũng phong ấn yêu thú gì chứ.

Diệp Thần cười cười nói.

Sư gia liếc mắt, đồ có lai lịch giống như Thiên Tinh Ấn, như thế nào nhiều như vậy!

– Loại đồ này vô cùng đáng giá, nếu bán đi, đổi lại một bộ vạn kiếm kiếm trận tuyệt đối không có vấn đề gì.

Sư gia nói.

– Đáng giá như vậy?

Diệp Thần vạn phần kinh ngạc.

– Người Tu luyện Thủy Hệ huyền khí hàng năm đeo vật này, có thể giúp hắn tu luyện đột nhiên tăng mạnh, đối với một chút người tu vi dừng lại ở mỗ giai đoạn khó có thể đột phá, loại đồ này tuyệt đối là chí bảo có thể ngộ nhưng không thể cầu.

Sư gia nói.

– Giá tiền là quyết hơn mấy cửu phẩm Linh Bảo .

Diệp Thần cúi đầu nhìn Thương Lan Ấn này một chút, không nghĩ tới loại đồ này đáng giá như thế, đáng tiếc bên cạnh không có ai tu luyện Thủy Hệ huyền khí, hiện tại Nữu Nhi tu luyện, tựa hồ là một loại Mộc Hệ công pháp kỳ lạ, Thương Lan Ấn này đối với nàng mà nói, cũng không có gì dùng.

Diệp Thần đem Thương Lan Ấn thiếp thân dấu đi, mình tu luyện là chín loại công pháp, Thương Lan Ấn này đối với mình vẫn là có một chút trợ giúp.

Tất cả Xích Viêm Tông đệ tử đều tụ tập ở phía sau núi, ở Diệp Nữu dẫn dắt, tiến vào Huyễn Nguyệt cấm địa .

Diệp Thần hướng phía trước mặt nhìn lại, phía sau núi lớn như thế, tất cả đều bao phủ ở trong tầng tầng cấm chế, cấm chế kia như có như không làm cho người ta cảm thấy không chân thật, hướng trong cấm chế nhìn lại, trong cấm chế điểu ngữ hoa hương giống như một thế ngoại đào nguyên, ban ngày, trên bầu trời, lại có một vòng trăng sáng treo cao.

Không trách được chỗ này bị đặt tên là Huyễn Nguyệt cấm địa!

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License