Diệp gia sơn cốc ở dưới năm tòa thành trì cùng với vạn kiếm kiếm trận bảo vệ xung quanh, mặc dù tao ngộ mấy bận thú triều, nhưng đều bị đánh lui ra ngoài, Diệp gia sơn cốc dễ thủ khó công, lại có mấy Đại Yêu Vương trấn thủ, các hồn thú tạm thời là không thể nào tấn công được.
– Tộc trưởng, bọn người Diệp Mông ca mang theo một người muốn gặp ngài.
Một Diệp gia đệ tử chạy tới, đối với Diệp Thần nói.
Diệp Thần đem thần hồn dọc theo người ra, phát hiện đám người Diệp Mông cùng Địch Hùng cùng nhau, đang trong phòng tiếp khách.
Thôn trang của Địch Hùng ở, hẳn là đã bị hồn thú công kích, Diệp Thần tâm niệm vừa động, muốn đem Địch Hùng ở lại Tinh Điện! Kể từ đó, Tinh Điện chẳng những nhiều thêm một vị Thần Tôn cường giả, lại càng nhiều hơn một vị Luyện khí đại sư!
– Ta biết rồi.
Diệp Thần gật đầu, đứng lên, hướng phòng tiếp khách đi tới.
Tiến vào trong phòng khách, Địch Hùng mặc đoản sam mộc mạc đang ngồi ở trên ghế uống trà, thấy Diệp Thần đi vào, cùng Diệp Thần khẽ ý bảo, trong con ngươi lược lược hiện lên một tia kinh ngạc, lúc trước cùng Diệp Thần trao đổi, hắn liền biết Diệp Thần rất trẻ tuổi, nhưng thấy bản thân, vẫn có chút ngoài ý muốn. Diệp Thần thân là đứng đầu Tinh Điện, đã là nhân vật nhất phương bá chủ, không nghĩ tới chỉ là một thiếu niên mười tám mười chín tuổi.
– Tiền bối.
Diệp Thần chắp tay nói, lộ ra vẻ hết sức khách khí khiêm cung, Địch Hùng không phải là Thần Tôn cường giả bình thường gì a.
– Chúng ta rốt cục gặp mặt, lần trước ngươi ủy thác ta chế tạo vũ khí, ta đã chế tạo xong rồi, ngươi xem đồ như thế nào.
Địch Hùng gật đầu, cũng không có cùng Diệp Thần nói những lời khách sáo kia, thẳng vào chánh đề, từ túi càn khôn lấy ra một thanh trọng đao toàn thân đen nhánh, lóe ra hắc sắc quang trạch sâu kín.
Cái thanh trọng đao này dài một thước năm sáu, chiều rộng ước chừng bàn tay, lúc đầu nặng ngàn cân trở lên, lưỡi đao chất phác dầy cộm nặng nề, sát ý bức người.
– Hảo đao!
Diệp Thần thấy thanh đao này, không khỏi tán thán nói.
– Đao này chính là Nhân phẩm Linh Bảo, khoảng cách Địa phẩm Linh Bảo chỉ kém một đường, tài liệu đao này, trừ Huyền Trọng Hắc Ngân của ngươi ra, ta còn để không ít tài liệu hi hữu, ngay cả đối mặt Địa phẩm Linh Bảo, cũng sẽ không thua kém quá nhiều!
Địch Hùng cười nhạt nói.
– Tiền bối ra sức, đa tạ tiền bối, nếu như tiền bối có cái gì cần muốn giúp đỡ, tiểu tử không chối từ.
Diệp Thần nói, Nhất Khối mới vừa tấn chức Vô Thủy cảnh, lại tăng thêm thanh nhân phẩm Linh Bảo này, chiến lực sẽ trực tiếp bay lên một tầng!
Lúc này, Nhất Khối cùng Tiểu Dực đi vào phòng tiếp khách, ánh mắt của hắn rơi vào trên thanh đao, liền dời không ra nữa, hắn cảm nhận được trên đao khí tức mạnh mẻ, này lớn nhỏ cùng sức nặng, cũng vừa lúc thích hợp hắn.
– Đao này tên Phong Ma, mặc dù có chút trầm trọng, nhưng mang vào Phong Hệ trận ấn, vung chém lên nhanh như thiểm điện.
Địch Hùng phẩm một ngụm trà thơm, ngẩng đầu nói.
Phong Ma Đao mặc dù trầm trọng, nhưng tốc độ vung chém cũng không chậm.
Diệp Thần ngẩng đầu nhìn hướng Nhất Khối, khẽ mĩm cười nói:
– Nhất Khối, cây đao này là đặc biệt vì ngươi chế tạo!
Vừa nói, Phong Ma Đao rời khỏi tay, bay về phía Nhất Khối.
Nhất Khối đưa tay bắt được đao, chỉ nghe tiếng gió gào thét mà qua, cả đại sảnh tiếp khách cũng khẽ run lên một cái.
Đao khí thật là khủng khiếp!
Nhất Khối mừng rỡ không dứt, hắn cảm thấy khí linh cường đại trên Phong Ma Đao kia.
– Đây là Nhân phẩm Linh Bảo, không kém hơn Địa phẩm Linh Bảo bình thường, ngươi phải hảo hảo ái hộ, còn có, không nên ở chỗ này vung đao, nếu không đại sảnh này có thể sẽ phá hủy.
Diệp Thần cười nói.
– Tạ lão đại!
Nhất Khối mừng như điên vuốt thanh Phong Ma Đao này, giống như là vuốt ve tình nhân của mình. Hắn trước kia mặc dù là một Yêu Vương, nhưng cuộc sống ở trong sơn cốc vắng vẻ, trừ từ trên người Trư Củng Củng đoạt hồn liên, quả thực là hai bàn tay trắng, nghèo đến đinh đương vang, nào gặp qua bảo bối bực này, hơn nữa thanh Nhân phẩm Linh Bảo Phong Ma Đao này, quả thực là chế tạo cho hắn!
Ánh mắt Địch Hùng rơi vào trên người Nhất Khối, hơi có chút ngưng trệ, mặc dù hắn hiện tại chẳng qua là Thần Tôn cấp, nhưng lúc trước nhãn lực vẫn còn, liếc thấy đi ra, Nhất Khối là một Vô Thủy cảnh cường giả! Diệp Thần tựa hồ cũng bất quá là Yêu Vương cấp mà thôi, rốt cuộc dùng thủ đoạn gì, lại để cho một Vô Thủy cảnh cường giả cam tâm tình nguyện gọi hắn lão đại?
– Lần này tới, ta còn có một chuyện muốn nhờ.
Địch Hùng nhìn về phía Diệp Thần, mở miệng nói.
– Tiền bối cứ nói đừng ngại.
Diệp Thần nghĩ thầm, Địch Hùng chẳng lẽ là muốn ở lại chỗ này, kể từ đó, quả thực là gãi đúng chỗ ngứa.
– Ta mấy năm này ở sơn thôn kia ẩn cư, chuẩn bị ở nơi đây tới cuối đời, không nghĩ tới hồn thú đột nhiên tập kích thôn trang, ta chỉ có thể cho bọn tìm nơi nương tựa. Những thôn dân kia, chỉ có thể xin phiền Tinh Điện thu dụng, chỉ cần trong thành an bài chỗ ở cho bọn hắn, có phần cơm ăn là được.
Địch Hùng nói, những năm này hắn cùng với bọn họ ở cùng một chỗ, vẫn là hơi có chút tình cảm.
– Việc nhỏ, tiền bối yên tâm, chỉ cần Tinh Điện ta còn, những thôn dân kia tất nhiên bình yên không lo.
Diệp Thần sảng khoái đáp ứng, chẳng qua là an trí thôn dân, đối với Tinh Điện lớn như thế mà nói, căn bản không tính là cái gì, chẳng qua là Địch Hùng nói gần nói xa lộ ra ý tứ, bản thân của hắn là muốn rời khỏi sao? Diệp Thần hỏi.
– Tiền bối sau này có tính toán gì không?
– Ta chuẩn bị ra ngoài một chuyến, điều tra nơi phát ra hồn thú thú triều.
Hai đầu lông mày Địch Hùng hiện lên thần sắc lo lắng nói.
– Lấy ta ý kiến, hồn thú thú triều này tới thực có chút cổ quái, lấy lực lượng một người tiền bối, muốn điều tra rõ nơi phát ra thú triều thực là có chút khó khăn, tiền bối không ngại ở lại Tinh Điện ta. Tinh Điện ta mặc dù không phải là siêu cấp thế lực gì, nhưng dù sao có nhiều đệ tử như vậy, có thể từ mọi phương diện đạt được không ít tình báo. Khác theo ta được biết, hiện tại xuất hiện hồn thú thực lực cũng tương đối kém, nhưng mà ta đoán chừng, trong hồn thú có không ít Yêu Vương cùng với Thái Thượng Cảnh tồn tại, một khi bọn họ xuất hiện, lấy lực lượng một người tiền bối, quả quyết không cách nào tới đối kháng. Không bằng lưu lại cùng nhau điều tra nơi phát ra hồn thú thú triều.
Diệp Thần nhìn về phía Địch Hùng, thành khẩn nói.
– Kính xin tiền bối nghĩ lại.
– Sư tôn, lưu lại a.
– Phải đó sư tôn.
Đám người Diệp Mông rối rít giữ lại Địch Hùng, bọn họ trong khoảng thời gian này cùng Địch Hùng chung đụng, một mặt bội phục bản lãnh của Địch Hùng, kiến thức lịch duyệt, về mặt khác, cùng Địch Hùng trong lúc đó cũng sinh ra một chút tình cảm thầy trò, bọn họ tất cả cũng không hy vọng Địch Hùng ra đi mạo hiểm.
– Yêu Vương, Thái Thượng Cảnh hồn thú, sao có thể thế được?
Địch Hùng ngẩng đầu nhìn hướng Diệp Thần, có chút khiếp sợ hỏi.
– Tiểu tử không dám lừa gạt.
Diệp Thần gật đầu nói.
Địch Hùng trầm mặc hồi lâu, nếu như trong hồn thú có Yêu Vương, Thái Thượng Cảnh hồn thú, vậy chuyện này, cũng không phải là hắn có thể xen vào . Hắn tuy là Thần Tôn cảnh giới, nhưng mà trong cơ thể còn có một chút ám thương, không nên chiến đấu, nếu như Diệp Thần có lòng điều tra nơi phát ra hồn thú thú triều, hắn sống ở Tinh Điện, nói không chừng có thể giúp Diệp Thần.
Diệp Thần nói.
Địch Hùng khẽ gật đầu.
Trong lòng Diệp Thần hưng phấn, Địch Hùng nguyện ý lưu lại, đối với Tinh Điện mà nói, tuyệt đối là rất có ích lợi, Địch Hùng chẳng những là Thần Tôn cường giả, còn là một Luyện khí đại sư, tùy tiện rèn ra vài món Linh Bảo, cũng có thể để cho chiến lực của Tinh Điện nhận được tăng cường trên phạm vi lớn. Chờ Tinh Điện nguy cơ giải trừ, Diệp Thần liền ra tay điều tra nơi phát ra hồn thú thú triều.
Địch Hùng suy nghĩ một chút nói.
Diệp Thần gật đầu nói, không biết Địch Hùng rốt cuộc chọc cái cừu gia gì, lại tiểu tâm cẩn thận như thế.
Bất quá Diệp Thần cũng là không sợ hãi chút nào, nếu để cho Địch Hùng lưu lại, kia Tinh Điện sẽ phải che chở Địch Hùng, cho dù cừu gia của Địch Hùng tới cửa, Tinh Điện cũng dốc hết sức địch. Khác hồn thú thú triều bộc phát, cừu gia của Địch Hùng chỉ sợ cũng là tự lo không xong.
Diệp Thần phái người đem Địch Hùng dàn xếp tốt, mặt khác đem những thôn dân kia, cũng an trí ở trong thành.
Địch Hùng trừ dạy đệ tử ra, còn hướng Diệp Thần đòi hỏi một chút tài liệu, bao gồm Yêu Vương cấp hồn thú Hồn Cốt,… chuẩn bị giúp Tinh Điện chế tạo vài món Linh Bảo cao cấp.
Năm tòa vệ thành, mỗi một tòa ít nhất đều có mấy trăm vạn cư dân, Tinh Điện đệ tử mặc trường bào màu lam ở trong đó xuyên qua.
Diệp Thần chế định quy định hết sức nghiêm nghị cho Tinh Điện, nghiêm lệnh cấm Tinh Điện đệ tử nhiễu dân, nếu không giết không tha, cho nên tại các trung tâm, đến nay không có phát sinh tình huống Tinh Điện đệ tử khi dễ dân chúng.
Đã trải qua mấy lần hồn thú thú triều khủng hoảng vừa mới bắt đầu, bách tính trong năm Đại thành tâm tình dần dần bình phục xuống, Tinh Điện cường đại để cho bọn họ cảm nhận được một cổ cảm giác an toàn kiên định, trong vệ thành các loại hoạt động buôn bán cũng bắt đầu nóng lên.
Mặc dù trong ngũ đại vệ thành trữ bị rất nhiều lương thực, nhưng vì kế hoạch lâu dài, mỗi ngày đối ngoại phân phát lương thực cũng không nhiều, dời đổi theo thời gian, một chút võ giả bắt đầu tổ chức đội ngũ, đi ra ngoài vệ thành thăm dò, săn hồn thú.
Thi thể Hồn thú là lương thực tốt nhất, trừ có thể điền đầy bụng ra, đại lượng ăn thịt hồn thú có thể trên phạm vi lớn tăng lên tu vi Huyền Khí bản thân, ngay cả những người bình thường không cách nào tu luyện huyền khí kia, ăn thịt hồn thú cũng dần dần có thể ngưng tụ huyền khí .
Thịt Hồn thú có thể ăn, Thiên Nguyên Cổ Tệ trong đầu hồn thú cũng là thứ tốt, mặc dù bọn họ không biết Thiên Nguyên Cổ Tệ có ích lợi gì, nhưng Thiên Nguyên Cổ Tệ có thể từ Tinh Điện trao đổi rất nhiều thứ, bao gồm đan dược, Linh Bảo, dược thảo quý trọng…
Dời đổi theo thời gian, trong vệ thành bắt đầu xuất hiện rất nhiều tiểu đội võ giả cố định, có chút tiểu đội võ giả dấu chân thậm chí đến ở ngoài Liên Vân sơn.
Bất quá đi ra ngoài săn giết hồn thú là chuyện vô cùng nguy hiểm, rất nhiều tiểu đội võ giả sau khi ra ngoài, liền không còn trở lại.
Mặc dù có một chút tổn thất, nhưng những tiểu đội võ giả tu vi đều có trên phạm vi lớn tăng lên, có những võ giả này chống đở, thực lực năm tòa vệ thành, đều có tăng cường rõ rệt. Mặt khác săn bắt thi thể hồn thú, cũng trên phạm vi lớn tăng cường thể chất các võ giả bình thường.
Nơi nào đó ở Liên Vân sơn, năm con Cự Xà bay vút mà qua, rơi xuống, hóa thành hình người.
Năm người này lớn lên giống nhau như đúc, chỉ là thân cao hơi có chênh lệch, quả thực tựa như năm bào thai.
Những Cự Xà này, chính là trước đây thần hồn Diệp Thần điều tra đến năm con Không Linh Xà, Huyền thú Yêu Vương kia!
Năm người bọn họ hướng nơi xa nhìn lại, chỉ thấy trên bình nguyên, năm tòa hùng thành lù lù mà đứng, giống như là năm tên Cự Nhân viễn cổ.
Một người trong đó nói, trên mũi hắn treo khoen mũi, đầu trọc, da ngăm đen, con ngươi hình tam giác, phát ra sáng bóng sâu kín, hắn là lão Tam trong năm người này.
Một người vóc người cao lớn nhất nói, hắn là lão đại trong năm người.
Một bên lão Nhị nói.
Lão Ngũ khinh miệt bĩu môi nói, đối với Tinh Điện này có chút chẳng thèm ngó tới.
Không Linh Xà nhất tộc ở cảnh nội Tây Vũ đế quốc lánh đời đã hơn ngàn năm, trong tộc nhân tài xuất hiện lớp lớp, rất là cao ngạo, không cùng yêu thú Huyền thú chủng tộc khác tiếp xúc, ngay cả Lang Vương điện, Sư Vương Điện, đối với bọn họ cũng muốn né tránh mấy phần, Tinh Điện này cũng không biết là từ nơi nào nhô ra, bọn họ như thế nào lại để vào trong mắt!
Nơi xa một tiểu đội mười người đang ở trên bình nguyên phục kích một con hồn thú, đang chuẩn bị xuất thủ, đột nhiên trong lúc đó, trên bầu trời hóa ra một con Cự Xà, ánh mắt giống như chuông đồng nhìn chằm chằm bọn họ, lúc này bọn họ sợ hãi, mất mạng hướng phương hướng vệ thành chạy như điên.
Không Linh Xà kia hừ lạnh một tiếng, như gió, nhanh chóng đuổi theo, vươn ra xà tín màu đỏ tươi, đem hai người cuốn lại, nuốt xuống.
Không Linh Xà kia tê tê địa lè lưỡi ra, thần sắc dử tợn cười lạnh, lăng không bay lên, hướng phương hướng vệ thành gào thét mà đi.
Bốn người còn lại theo ở phía sau, bọn họ vẫn giữ vững hình người, không có hóa thành hình thái Cự Xà.
Không Linh Xà lão Ngũ bay đến một tòa vệ thành trong đó, thân thể càng biến càng lớn, chừng năm sáu trăm thước, quả thực có một loại cảm giác che khuất bầu trời, cự mắt kinh khủng như đèn lồng kia, nhìn phía dưới, nhân loại trong vệ thành, giống như con kiến nhỏ bé, ở nơi đó bối rối luống cuống.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License