Cửu Tinh Thiên Thần Quyết


Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu

C57 : Kim Thiền Thoát Xác.



– Ta đây liền thu, nhân tình của Lê đại sư, tiểu tử ghi nhớ trong lòng.

Diệp Thần nói, cung kính nhận lấy những đan dược này, trong lòng cuồng loạn, nhiều đan dược như vậy, có thể làm cho thực lực Diệp gia tăng lên một tầng thứ, nhất là năm miếng Địa Huyền đan kia!

Nghe được những lời này của Diệp Thần, khóe miệng Lê Hủ khẽ mỉm cười, có những lời này của Diệp Thần, những đan dược này của hắn cũng không coi là tặng không.

– Tiễn phật tiễn tới tây thiên, tổ tôn hai người các ngươi tiếp tục lưu lại Vân gia bảo có thể sẽ gặp phải nguy hiểm, qua một canh giờ nữa, ta phái mấy người đưa bọn ngươi ra Vân gia bảo, chuyện về sau, các ngươi liền tự mình xử lý a!

– Đa tạ Lê đại sư.

Diệp Thần vội vàng nói cám ơn, Lê Hủ phái người đưa bọn họ ra ngoài, cũng làm cho hắn và thúc công ít đi không ít phiền toái.

Diệp Thương Huyền ứng phó một đám tộc trưởng, bảo chủ một chút, muốn mời những tộc trưởng, bảo chủ này hai ngày sau đến Diệp gia bảo làm khách, những tộc trưởng, bảo chủ này rối rít đáp ứng. Một lát sau, Lê đại sư đem tin tức tiến cử Diệp Thần cho Hiên Dật dược tôn, cùng Lê đại sư thành sư huynh đệ, liền nhanh chóng truyền ra.

Mọi người ngạc nhiên, bọn họ nguyên tưởng rằng Lê đại sư sẽ đem Diệp Thần thu làm đệ tử, không nghĩ tới là tiến cử cho Hiên Dật dược tôn, do Hiên Dật dược tôn tự mình dạy, tin tức này vừa ra, Diệp Thần ở trong suy nghĩ của mọi người địa vị chợt lại cao thêm mấy phần, trở thành đệ tử của Hiên Dật dược tôn, ở trong khoảng thời gian ngắn, mặc dù không có thành tựu gì, địa vị cũng là tương đối tôn sùng rồi, nghe nói đệ tử của Hiên Dật dược tôn mỗi ngày cũng có thể dẫn tới đại lượng đan dược cao cấp, tùy tiện lấy ra một viên đan dược, cũng không phải là bọn họ những gia tộc Đông Lâm quận này có thể mua được!

Liên Vân Thập Bát Bảo tỷ võ đại hội tới đây, nội dung chân chính đã kết thúc, ngày mai vẫn còn có một chút tiết mục, nghe nói Vân Dịch Dương từ Đông Lâm quận mua một chút vũ nữ trở lại, để cho đông đảo bảo chủ, tộc trưởng có thể ở Vân gia bảo tận tình sung sướng. Bất quá bây giờ, một đám bảo chủ, các tộc trưởng Đông Lâm quận lại không dám cùng Vân gia bảo quấy ở chung một chỗ nữa, một số người rối rít cáo từ rời đi.

Vân Dịch Dương ảo não vạn phần, từ Vân gia bảo leo lên Đông Lâm quận Vương, trông coi Đông Lâm quận mua bán huyền thiết tới nay, người tới chơi Vân gia bảo liền đếm không hết, những bảo chủ, tộc trưởng kia đối với hắn cũng là khách khách khí khí, Vân Dịch Dương hắn còn không có gặp phải vắng vẻ qua như thế.

– Một bước sai, cả bàn đều thua, ban đầu nên giết tên oắt con Diệp Thần này, không nên để cho hắn cùng Lê Hủ chạm mặt!

Vân Dịch Dương vuốt vuốt mi tâm, hiện tại hối hận đã quá muộn, ván cục này thật đúng là để cho người đau đầu, Diệp gia bảo là nhất định phải diệt trừ, chẳng qua là hắn lại không thể tự thân động thủ!

– Bảo chủ, không trông thấy Diệp Thương Huyền cùng Diệp Thần kia.

Một tộc nhân Vân gia bảo vội vội vàng vàng chạy tới.

– Không phải cho các ngươi dán mắt nhìn chặt Diệp Thương Huyền cùng Diệp Thần sao, hai cái người sống, làm sao đã không thấy tăm hơi!

Vân Dịch Dương đập bàn dựng lên, tức giận nói.

Trong lòng tộc nhân Vân gia bảo kia kêu khổ không thôi, cho dù Vân gia bảo giống như thùng sắt giang sơn, hai người Diệp Thương Huyền cùng Diệp Thần kia một người là cấp chín cao thủ, một người khác cấp tám đỉnh phong, bọn họ trông thế nào được! Hắn buồn bực nói:

– Hai người Diệp Thương Huyền vào đông hiên, chúng ta không dám đi vào, chỉ có thể ở phía ngoài đông hiên ngó chừng, trái chờ phải đợi cũng không thấy có người đi ra ngoài, sau dược đồng của Lê đại sư đi ra ngoài, lại nói bọn người Diệp Thương Huyền đã đi rồi!

– Lê Hủ, lại là Lê Hủ!

Vân Dịch Dương tức giận một chưởng vỗ vào bàn, nhưng mà vừa nghĩ tới thân phận Lê Hủ, hắn có nhiều tức giận hơn nữa, cũng chỉ có thể hướng trong bụng nuốt.

Vân Dịch Dương có chút chán nản, là Lê Hủ phái người đem Diệp Thương Huyền cùng Diệp Thần đưa ra Vân gia bảo, Lê Hủ cũng không phải là độc thân tới, bên cạnh có ba cấp chín trung kỳ cao thủ, muốn đưa hai người đi ra ngoài quá dễ dàng, Vân Dịch Dương hắn muốn ngăn cũng không được!

Ở trong đại sảnh qua lại dạo bước, trong ánh mắt Vân Dịch Dương một mảnh lạnh lẻo, Diệp gia bảo hẳn là lấy được hai quả Địa Huyền đan, Địa Huyền đan vật này không phải chuyện đùa, bây giờ ván cục này, chỉ có cá chết lưới rách!

Hắn còn phải lưu lại ứng phó Lê Hủ, mấy bảo chủ Liên Vân Thập Bát Bảo vốn là dựa vào hắn, hiện tại đều quăng hướng Diệp gia bảo, hắn là sai khiến bất động, chỉ có thể gửi hi vọng ở cao thủ của Đông Lâm quận Vương, Ngưu lão Nhị, Vân Dịch Huyền nơi đó, không biết tình huống thế nào, trong lòng hắn không khỏi có chút nôn nóng lên.

Rừng trúc trùng điệp không dứt, địa thế tương đối bằng phẳng.

– Diệp lão bảo chủ, nơi này cách Diệp gia bảo không xa, người Vân gia bảo sẽ không đuổi tới, chúng ta từ biệt a.

Lê Hủ phái hai cấp chín cao thủ một đường đem Diệp Thương Huyền cùng Diệp Thần hộ tống đến đây.

– Nhị vị mời trở về đi, thay chúng ta hướng Lê đại sư nói cám ơn.

Diệp Thương Huyền ôm quyền, cảm kích nói.

– Nhất định, nhị vị một đường cẩn thận.

Hai cấp chín cao thủ kia cung thanh âm nói, tung người rời đi.

Diệp Thương Huyền nhìn thoáng qua Diệp Thần ở bên cạnh, trong lòng tự hào nghĩ, Lê Hủ này vẫn là tương đối coi trọng Thần nhi, nghĩ đến ở Vân gia bảo phát sinh đủ loại, hắn nhất thời cảm thấy hãnh diện, trên trăm năm qua, Diệp gia bảo vẫn bị Vân gia bảo áp đến sít sao, lúc nghèo túng thiếu chút nữa bị khu trục ra Liên Vân Thập Bát Bảo, chưa từng nghĩ đến, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, hôm nay lại đến phiên Diệp Thương Huyền hắn ở Vân gia bảo diễu võ dương oai.

– Thần nhi, trước khi chuẩn bị đi, Lê đại sư có từng cùng ngươi nói cái gì hay không?

Diệp Thương Huyền nhìn về phía Diệp Thần hỏi.

– Hắn nói chờ chuyện bên chúng ta chấm dứt, hắn liền phái người tới đón ta đi đế đô, đoán chừng phải nửa năm sau a. Hắn lại cho ta một chút đan dược.

Diệp Thần nói, trong Càn Khôn túi của hắn, là đựng không ít đan dược, những đan dược này đối với hắn mà nói, mặc dù không có tác dụng gì, nhưng đối với gia tộc mà nói, lại ý nghĩa trọng đại.

– Là hai quả Địa Huyền đan kia?

Diệp Thương Huyền khẽ mĩm cười nói, một quả Địa Huyền đan liền có thể giúp hắn tấn cấp cấp chín đỉnh phong, một viên khác cho phụ thân Diệp Thần Diệp Chiến Thiên, đợi một thời gian, Diệp Chiến Thiên cũng có thể tấn chức cấp chín đỉnh phong, thực lực gia tộc liền có thể tăng một cái bậc thang. Đây chính là Địa Huyền đan a, lúc mấy ngày trước, hắn không tưởng tượng nổi mình có thể hưởng thụ đến đan dược cao như thế cấp, đây hết thảy, cũng là Thần nhi mang đến.

– Hắn còn cho một chút đan dược khác.

Diệp Thần mỉm cười nói, trong Càn Khôn túi của hắn, không dừng lại hai quả Địa Huyền đan a!

– Trừ hai quả Địa Huyền đan kia, Lê Hủ lại cho những đan dược khác?

Diệp Thương Huyền sửng sốt một chút, trong lòng có một loại kích động không thôi, không biết Lê Hủ cho đan dược gì.

– Hắn tổng cộng cho năm viên Địa Huyền đan, hai viên Tẩy Tủy Đan, mười viên Lôi Huyền Đan, hai mươi viên Ngưng Khí Đan.

Diệp Thần cười hắc hắc.

Diệp Thương Huyền ngơ ngác nhìn Diệp Thần, trong đầu đã là trống rỗng, Ngưng Khí Đan thì thôi, trước đây duy nhất thấy hơn năm mươi viên Ngưng Khí Đan, hắn coi như là thấy một chút quen mặt, nhưng mà mấy đan dược còn lại kia, vẫn làm cho hắn có chút phát mộng, Lôi Huyền Đan so sánh với Địa Huyền đan hơi kém một chút, nhưng đối với cho Đông Lâm quận một đám gia tộc mà nói, cũng là thứ tốt có thể ngộ nhưng không thể cầu, đối với lôi hệ công pháp rất có giúp ích. Mấu chốt nhất chính là, còn có năm viên Địa Huyền đan cùng hai viên Tẩy Tủy Đan!

Tẩy Tủy Đan có thể vì gia tộc sáng tạo hai cao thủ trẻ tuổi thiên phú trác tuyệt, năm viên Địa Huyền đan, có thể trong hai tháng tạo nên hai cấp chín đỉnh phong, ba cấp chín trung kỳ cao thủ!

Một hồi lâu, Diệp Thương Huyền mới bình phục tâm tình kích động, cười khổ nói:

– Chúng ta những tiểu gia tộc thâm sơn cùng cốc này, cùng Hiên Dật dược tôn môn hạ quả nhiên là không có thể so sánh.

– Thúc công, chúng ta về Diệp gia bảo trước a.

Diệp Thần gấp gáp suy nghĩ muốn chạy trở về.

– Ân.

Hai người lướt gấp đi, càng đến gần Diệp gia bảo, lòng của bọn họ lại càng kích động, khẩn cấp mà nghĩ muốn đem tin vui nói cho các tộc nhân.

Diệp gia bảo.

Giữa trưa sáng rỡ, càng phát ra nóng bỏng, trong ngoài Diệp gia bảo đều nghiêm mật cảnh giới.

Bây giờ đang đứng ở thời kỳ nhạy cảm, chuyện quan hệ gia tộc tồn vong, đám người Diệp Chiến Thiên không dám có một tia lười biếng, chung quanh dò xét

– Không biết Lục thúc cùng Thần nhi lúc nào mới có thể trở về.

Bộ dạng Diệp Chiến Long có chút nôn nóng, Diệp Thương Huyền cùng Diệp Thần bây giờ là thân ở trong hang hổ.

– Yên tâm đi, Lục thúc đã là cấp chín trung kỳ, chỉ cần không phải Vân Dịch Dương tự thân động thủ, người bình thường không làm gì được hắn.

– Nhưng mà Vân gia bảo nanh vuốt đông đảo, nếu năm sáu người vây công Lục thúc, kia thì phiền toái.

Mọi người muốn không lo lắng đó là giả dối, bọn hắn bây giờ chỉ có thể kiên nhẫn đợi chờ.

Đúng lúc này, chuông báo động của Diệp gia bảo đột nhiên vang lên, đương đương đương, thanh âm thanh thúy truyền khắp cả Diệp gia bảo.

Đám người Diệp Chiến Thiên mặt liền biến sắc:

– Có địch tập kích!

Vừa dứt lời, mười mấy bóng dáng xông vào bên trong Diệp gia bảo, người dẫn đầu kia, chính là Vân Dịch Huyền.

– Bên trong Diệp gia bảo, vô luận nam nữ, giết không tha!

Vân Dịch Huyền quát lên, trên mặt vẻ dữ tợn, hữu chưởng Thiên Cương Thủ vũ kỹ vừa ra, thình thịch một tiếng, đem một Diệp gia tộc nhân đánh bay ra ngoà.

– Trước phá phòng thủ của bọn họ!

Mười mấy bóng dáng chia nhau chạy về phía các nơi trên đầu tường của Diệp gia bảo.

– Vân Dịch Huyền, Diệp gia bảo há là địa phương ngươi càn rỡ!

Diệp Chiến Thiên thấy Vân Dịch Huyền hẳn là muốn ở bên trong Diệp gia bảo đại khai sát giới, hắn tức giận không dứt, tung người nhảy xuống, kẹp lấy khí thế bén nhọn hướng Vân Dịch Huyền chạy thẳng tới, trên người nổi lên màu vàng nhàn nhạt, chỉ là một gặp mặt, hắn liền dùng tới Nguyên Lôi thân thể.

Vân Dịch Huyền kia cũng không cam chịu yếu thế, vận khởi Chính Dương Thiên Cương, giương chưởng nghênh đón.

Thình thịch một tiếng nổ vang, cát bay đá chạy, mặt đất để lại một cái rãnh to, cấp chín cao thủ ở giữa đấu, không thể bảo là không kinh người!

Vân Dịch Huyền kia đạp lui vài bước, khí huyết một trận cuồn cuộn, trong lòng kinh hãi, Diệp Chiến Thiên này vừa mới tấn chức cấp chín không bao lâu, thực lực lại đã vững vàng áp qua hắn một đầu rồi, cuối cùng là chuyện gì xảy ra!

– Diệp Chiến Thiên, hôm nay ta muốn ở bên trong Diệp gia bảo này đại khai sát giới, Diệp gia bảo một người cũng đừng muốn sống, ta còn mang theo một cấp chín cao thủ, chín cấp tám cao thủ tới đây, cho dù ngươi dựa vào nơi hiểm yếu chống lại cũng vô ích, vẫn là biết điều bó tay chịu trói a!

Vân Dịch Huyền cười ha ha nói.

Trong lòng Diệp Chiến Thiên căng thẳng, không nghĩ tới Vân Dịch Huyền lại mang nhiều cao thủ tới đây như thế, nếu Lục thúc không sớm trở lại, Diệp gia bảo chỉ sợ muốn hủy hoại chỉ trong chốc lát.

– Ngươi đừng hy vọng sẽ có người tới cứu các ngươi, Diệp Thương Huyền cùng con của ngươi Diệp Thần, đã chết ở Vân gia bảo!

Vân Dịch Huyền càn rỡ lớn lối cười to.

Sắc mặt Diệp Chiến Thiên trắng nhợt, suýt nữa đứng không vững, Lục thúc cùng Thần nhi đã chết ? Thần nhi còn trẻ như vậy, còn có tiền đồ thật tốt, làm sao. . . Diệp Chiến Thiên không khỏi bi từ đó tới , tâm như tro tàn.

Thừa dịp Diệp Chiến Thiên thất thần, Vân Dịch Huyền vung lên Thiên Cương Thủ, hướng đầu Diệp Chiến Thiên vỗ tới.

– Hôm nay Diệp gia ta cho dù muốn diệt tộc, cũng phải kéo các ngươi đám tiểu nhân này chôn cùng, báo thù cho Thần nhi!

Diệp Chiến Thiên chợt ngẩng đầu, hai mắt hiện đầy tia máu, đem huyền khí toàn thân vận chuyển, bỗng nhiên, một cổ khí thế mạnh mẻ hơn nữa quét ngang ra, toàn thân da thịt các nơi, phát ra trận trận tiếng sấm kinh người.

Trên người Diệp Chiến Thiên phát ra khí thế là kinh khủng như thế, Vân Dịch Huyền muốn mượn chuyện Diệp Thương Huyền cùng Diệp Thần chết đi, đả kích Diệp Chiến Thiên, không nghĩ tới hẳn là đem Diệp Chiến Thiên chọc giận, Thiên Cương Thủ của hắn còn không có chạm đến thân thể Diệp Chiến Thiên, một quyền của Diệp Chiến Thiên liền hoành tảo tới đây.

Thình thịch, cương khí cường đại đụng vào trên người Vân Dịch Huyền, làm Vân Dịch Huyền thối lui ra mấy trượng, Diệp Chiến Thiên không có dừng lại chốc lát, một cái Âm Lôi trảo hướng Vân Dịch Huyền bắt xuống.

– Ngưu lão Nhị, mau đến bên này hỗ trợ, chúng ta cùng nhau hợp lực giết Diệp Chiến Thiên!

Vân Dịch Huyền ở dưới khí thế của Diệp Chiến Thiên liên tiếp bại lui.

– Vân Dịch Huyền, ngươi thật là càng sống càng kém, ngay cả một người mới vừa tấn cấp chín không bao lâu cũng đánh không lại!

Nơi xa một tráng hán huy vũ lưu tinh chuỳ khổng lồ đang muốn đuổi giết đám người Diệp Chiến Long, nghe được Vân Dịch Huyền kêu cứu, thân thể nhảy ra, thân thể to lớn giống như con báo bắn lên, lưu tinh chuỳ trong tay mãnh liệt đập phá đi xuống.

Hai cấp chín cao thủ vây công Diệp Chiến Thiên, Diệp Chiến Thiên nhất thời cảm thấy áp lực cực lớn.

Một mặt khác, đám người Diệp Chiến Long rối rít nghênh chiến những cấp tám cao thủ mà Vân Dịch Huyền mang tới kia, trong gia tộc cao thủ chữ Chiến tất cả đều gia nhập chiến đoàn. Đám người Diệp Chiến Long lo lắng hướng bên Diệp Chiến Thiên nhìn thoáng qua, đại ca một người nghênh chiến hai cấp chín cao thủ thực lực tương đương, đoán chừng chống đỡ không được bao lâu, nhưng mà bọn hắn lại bị những cấp tám cao thủ này kéo, căn bản thoát thân không ra!

Vân Dịch Huyền mang người, trừ cấp chín cùng cấp tám, còn có bảy cấp bảy, đang đuổi giết một đám tiểu bối trong gia tộc, tiểu bối trong Diệp gia bảo, cao nhất cũng mới cấp sáu, căn bản không phải đối thủ những cấp bảy cao thủ này, năm sáu người vây công một cái, còn bị đả thương rất nhiều.

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License