Huyền Thiên Xích Hổ kia trái bổ nhào hữu bổ nhào, chính là bắt không được A Ly, đang lúc tức giận, phát hiện A Ly cực kỳ nhanh lướt đi ra ngoài, rơi vào trên bả vai một người, nó lập tức dừng lại bước chân, cảnh giác nhìn Diệp Thần, giương miệng to như chậu máu, phát ra trận trận gầm nhẹ, nó cảm giác được trên người Diệp Thần lộ ra một cổ hơi thở làm nó sợ hãi.
Đối mặt cấp chín Huyền Thiên Xích Hổ này, Diệp Thần lộ ra vẻ vô cùng cẩn thận, thực lực Huyền Thiên Xích Hổ so sánh với Vân Dịch Huyền, Ngưu lão nhị những người này cường hãn hơn nhiều, thậm chí đến gần cấp bậc như Vân Dịch Dương cùng Thương Huyền thúc công!
Diệp Thần triển khai giá thế, vận chuyển huyền khí trong cơ thể, lấy mộc sanh hỏa, hỏa hệ huyền khí trong cơ thể liên tục không ngừng xông ra, xem ra cùng Huyền Thiên Xích Hổ này, sợ rằng khó tránh khỏi một cuộc ác chiến.
– A Ly, ngươi hại ta thảm a.
Diệp Thần cười khổ nói, lấy thực lực của hắn bây giờ, đối phó cấp chín trung kỳ yêu thú vẫn là kém một chút.
Xèo xèo.
A Ly giống như là đang nói cái gì.
Diệp Thần hơi sửng sờ hỏi:
– Ngươi là để cho ta thu phục nó?
A Ly dùng sức gật đầu nhỏ, trong con ngươi thủy uông uông trán phóng một tia thần thái hưng phấn.
Diệp Thần chợt nhớ tới, đúng rồi, thần hồn! Nghe nói Huyền thú có thể tu luyện ra hồn niệm, dễ dàng khống chế yêu thú, không biết thần hồn của hắn, có thể khống chế Huyền Thiên Xích Hổ này hay không, thực lực của mình so sánh với Huyền Thiên Xích Hổ còn thấp hơn, có thể khống chế được nó sao?
Suy nghĩ một chút, không ngại thử một lần rồi hãy nói!
Diệp Thần khẽ quát một tiếng, thần hồn cường đại hướng Huyền Thiên Xích Hổ bao vây đi qua.
Huyền Thiên Xích Hổ kia đang từng bước từng bước tiến tới gần, đột nhiên cảm giác được một cổ hồn niệm cường đại quét ngang mà đến, nó bị làm cho sợ đến bốn chân thẳng run lên, hồn niệm cường đại như vậy, chỉ có những Huyền thú trong truyền thuyết kia mới có thể có.
Nó há miệng run rẩy đứng ở nơi đó, không dám nhúc nhích.
Hổ ở trong thế giới kiếp trước kia, được cho là vua bách thú, nhưng mà ở cái thế giới này cũng không coi là cái gì, trong rừng yêu thú so sánh với bọn chúng cường đại nhiều lắm, bất quá một con Huyền Thiên Xích Hổ cấp chín cũng là tương đối cao.
Huyền Thiên Xích Hổ này cảm giác đến hồn niệm của mình, lại bị làm cho sợ đến bốn chân run lên, một bước cũng không dám bước, cũng làm cho Diệp Thần có chút kinh ngạc, yêu thú sợ nhất chính là hồn niệm, những lời này thật đúng là một chút cũng không sai, hắn dùng thần hồn đánh vào trong đầu Huyền Thiên Xích Hổ, phát hiện hồn niệm của Huyền Thiên Xích Hổ kia, lại chỉ lớn nhỏ như quả đấm.
Thì ra là hồn niệm của yêu thú, mới một chút như vậy, so sánh với lúc trước hắn gặp phải đầu Yêu Lang màu đỏ kia, yếu đi không biết bao nhiêu! Như vậy xem ra, đầu Yêu Lang màu đỏ kia hẳn là một con Huyền thú!
Yêu thú hồn niệm chỉ có một điểm như vậy, hẳn là vô cùng dễ dàng khống chế! Bất quá, phải thế nào mới có thể khống chế Huyền Thiên Xích Hổ ?
A Ly run run lỗ tai giật mình, muốn biểu đạt chút ít ý gì đó.
Nguyên lai là như vậy, Diệp Thần có chút hiểu, hắn đem thần hồn của mình phân ra một đạo hồn niệm, bám vào trong hồn niệm của Huyền Thiên Xích Hổ, chỉ cần mình làm sơ chỉ thị, đạo hồn niệm kia sẽ nổ bung, hồn niệm của Huyền Thiên Xích Hổ sẽ bể tan mà chết.
Đem đạo hồn niệm kia bám vào ở trên hồn niệm của Huyền Thiên Xích Hổ, Diệp Thần đem thần hồn của mình thu trở lại, nếu như hắn có ý kiến gì, cũng có thể thông qua hồn niệm của mình, đem tin tức truyền lại cho Huyền Thiên Xích Hổ.
Hô, làm xong hết thảy, Diệp Thần thở phào nhẹ nhõm, hướng phía trước nhìn lại, đầu Huyền Thiên Xích Hổ vạm vỡ vô cùng kia, lại dịu ngoan gục ở trên mặt đất, cái đuôi cao cao giơ lên, có tiết tấu lay động.
Diệp Thần có thể cảm nhận được Huyền Thiên Xích Hổ thần phục, trong lòng rất là vui mừng, thực lực Huyền Thiên Xích Hổ là tương đương với cấp chín trung kỳ cao thủ trong nhân loại! Diệp gia bảo tương đương trống rỗng nhiều hơn một cấp chín trung kỳ siêu cấp cao thủ, hơn nữa còn là chủng loại hung mãnh không sợ chết tuyệt đối trung thành kia, này quá sung sướng, A Ly quả thực là phúc tinh của mình, Diệp Thần không nhịn được đem A Ly bế lên, ở trên mặt A Ly hung hăng hôn một cái.
Da lông toàn thân A Ly trong nháy mắt trở nên đỏ bừng, con bạch hồ này hẳn là lại thẹn thùng.
– A Ly, ta có thể thuần phục mấy con yêu thú ?
Diệp Thần phát hiện thuần phục yêu thú thoạt nhìn rất đơn giản, chỉ cần phân ra một đạo hồn niệm là được rồi.
A Ly vươn ra hữu trảo mập mạp, năm đầu ngón tay giật giật.
– Năm con ? Kia không tệ.
Diệp Thần cười cười.
A Ly lắc đầu, tiếp tục giơ giơ hữu trảo, năm đầu ngón tay giật giật.
– Một con ?
Diệp Thần có chút buồn bực.
A Ly gấp gáp quơ quơ đầu, tiếp tục vươn ra hữu trảo mập mạp.
– Hai con ?
– Ba con ?
Diệp Thần nghi ngờ hỏi, cho đến lúc nói ba con, lúc này A Ly mới gật đầu nhỏ, nhìn hữu trảo mập mạp của sA Ly, Diệp Thần rốt cục có chút hiểu, mỗi lần A Ly muốn vươn ra ba đầu ngón tay, nhưng mà móng vuốt mập đô đô, hai cái đầu ngón tay còn lại làm sao cũng không thỏa thuận, mới biến thành bộ dáng lần này, để cho Diệp Thần không khỏi có chút bật cười.
– Ba con yêu thú, vậy là đủ rồi.
Diệp Thần hưng phấn nói, Diệp gia bảo sẽ bằng không không nhiều ra ba hộ vệ cấp chín, điều này có thể không để cho hắn hưng phấn sao.
Diệp Thần tiến lên, vỗ vỗ sau lưng Huyền Thiên Xích Hổ, thể trạng Huyền Thiên Xích Hổ này tương đối cường tráng, hình thể khổng lồ, yêu thú không thể tu luyện huyền khí, nhưng mà chỉ dựa vào thân thể, cũng đã không kém hơn nhân loại cấp chín cao thủ thi triển cương khí hộ thể, hơn nữa lúc Huyền Thiên Xích Hổ này công kích, còn có thể mang theo một cổ lực lượng hoả diễm thiên nhiên.
– Gọi Huyền Thiên Xích Hổ quá phiền toái, gọi ngươi là gì tốt đây ?
Diệp Thần suy nghĩ một chút, vẫn là nghĩ cái tên tương đối đơn giản a.
– Sau này gọi ngươi Đại Mao đi.
Huyền Thiên Xích Hổ kia vô cùng thuận theo, ở nó xem ra, Diệp Thần nghiễm nhiên là siêu cấp Huyền thú, nó dám phản kháng Diệp Thần ra lệnh, quả thực là muốn chết, hơn nữa nó đã phát hiện trong đầu Diệp Thần lưu lại một tia hồn niệm kia, nếu Diệp Thần nổ tung một sợi hồn niệm, nó hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Những yêu thú này không giống nhân loại, có trí khôn phức tạp như thế, trong đầu nó chỉ có một ý niệm, sau này Diệp Thần sẽ là chủ nhân của nó.
– A Ly, chúng ta tiếp tục đi tìm con yêu thú thứ hai a.
Diệp Thần hưng phấn nói, mang theo A Ly ở trong Liên Vân Sơn Mạch chạy nhanh, con Huyền Thiên Xích Hổ kia thật chặt đi theo ở phía sau Diệp Thần.
Ở trong Liên Vân Sơn Mạch tìm tòi hơn hai giờ, yêu thú cấp chín trở lên lại không có phát hiện, cấp tám đỉnh phong lại phát hiện mấy cái, nhưng mà đã có cấp chín Huyền Thiên Xích Hổ, lại đi bắt cấp tám yêu thú liền quá không có lời rồi, dù sao chỉ có thể bắt ba con yêu thú.
Một hồi nữa trời sẽ sáng, suy nghĩ một chút, vẫn là đợi có thời gian tới tìm lại đi, một bên hướng Diệp gia bảo chạy nhanh, một bên thần hồn quét ngang, đúng lúc này, một cái bóng màu vàng ở trong bụi cỏ phía trước vượt qua, thần hồn Diệp Thần nhanh chóng khóa nó, rất là vui mừng, là một con Tấn Ảnh Lôi Báo cấp chín!
Tấn Ảnh Lôi Báo này lấy tốc độ trứ danh, hành động nhanh như sấm, hơn nữa còn phụt lên huyền lôi công kích, trước kia có cấp tám Tấn Ảnh Lôi Báo tiến công Diệp gia bảo, bị mấy người phụ thân xuất thủ mới đánh lui, hơn ngàn tộc nhân lại không đem con Tấn Ảnh Lôi Báo kia bắt được hoặc là giết chết, sửng sốt bị nó trốn thoát.
Tấn Ảnh Lôi Báo đang truy kích một con yêu thú cấp bảy cuối cùng không nhanh bằng thần hồn của Diệp Thần, bị thần hồn của Diệp Thần khóa, cùng Huyền Thiên Xích Hổ giống nhau, cũng ngã sấp trên đất, cổ run lên không dám động.
Diệp Thần bay vút đến, rơi vào bên cạnh Tấn Ảnh Lôi Báo, nhìn Tấn Ảnh Lôi Báo gục trên mặt đất, khẽ mỉm cười, tánh tình trẻ con bay lên, khá ngượng ngịu nói:
– Bổn yêu vương mộ binh ngươi, sau này đi theo bổn yêu vương, cho ngươi được nhậu nhẹt ăn ngon!
Không biết yêu vương là một loại xưng hô dạng gì, bất quá tùy tiện sử dụng cũng không có gì.
Không đợi Tấn Ảnh Lôi Báo có điều phản ứng, một đạo hồn niệm của Diệp Thần đã phân ở trên hồn niệm Tấn Ảnh Lôi Báo, Tấn Ảnh Lôi Báo này cũng trở thành hộ vệ của Diệp Thần.
– Ngươi gọi Nhị Mao đi, có thời gian lại tới tìm tiểu đệ Tam Mao của ngươi!
Đem Tấn Ảnh Lôi Báo này thu phục, Diệp Thần nhìn sắc trời một chút, trời đã sắp sáng, nên về Diệp gia bảo rồi, suy nghĩ một chút, nên để cho Đại Mao cùng Nhị Mao ở trong núi rừng, hay là mang về Diệp gia bảo ? Suy nghĩ một chút, sau này nếu hắn đi đế đô, Diệp gia bảo này nhất định phải có người thủ vệ, hắn nói không chừng sẽ đem Đại Mao hoặc là Nhị Mao để lại Diệp gia bảo, vẫn là thừa dịp bây giờ khiến chúng nó cùng các tộc nhân nhiều quen thuộc một chút đi.
Diệp Thần nhìn thoáng qua Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo bên cạnh, trầm giọng nói:
– Bổn yêu vương mang bọn ngươi đi Diệp gia bảo, Diệp gia bảo này là nhà của bổn yêu vương, nếu các ngươi dám ở bên trong Diệp gia bảo đả thương người, bổn yêu vương bới các ngươi một lớp da chưng thịt ăn!
Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo đều đã là cấp chín yêu thú, có chút thông nhân tính, nghe được Diệp Thần nói, run run một chút, cúi đầu ai oán mấy tiếng, giống như là trả lời Diệp Thần.
– Tin rằng các ngươi cũng không dám, sau này lúc bổn yêu vương không có ở đây, các ngươi phải bảo vệ Diệp gia tộc nhân, biết không ?
Diệp Thần vỗ vỗ sau lưng Đại Mao cùng Nhị Mao.
– Đi thôi, về bảo!
Mới vừa bắt hai con cấp chín yêu thú, đây cũng là tương đương với hai cấp chín trung kỳ cao thủ! Diệp Thần cũng không khỏi cảm thấy hưng phấn.
Tia nắng ban mai hơi lộ ra, ánh sáng mặt trời chiếu ở trên tường thành bên ngoài Diệp gia bảo, trên tường thành có mấy tộc nhân đang qua lại tuần tra, bọn họ hướng nơi xa dõi mắt trông đi, liền thấy có một đầu Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo cùng nhau đi tới.
Đương đương đương, chuông báo động của Diệp gia bảo ngân vang.
– Nhanh một chút báo cho tộc trưởng, có yêu thú xuất hiện!
Một đám tộc nhân nhanh chóng tụ tập lên, đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên cũng chạy nhanh ra, ngày hôm qua Diệp Thương Huyền bị chút vết thương nhẹ, điều dưỡng một buổi tối là được rồi, Diệp Chiến Thiên nghỉ ngơi cả đêm, lại có đan dược phụ trợ, cũng khôi phục năm thành thực lực.
– Có thấy rõ là yêu thú gì hay không?
Diệp Chiến Thiên hỏi thăm một đám tộc nhân.
– Xa xa nhìn đi, hình như là một đầu Huyền Thiên Xích Hổ, còn có một con Tấn Ảnh Lôi Báo, nhìn hình thể, thật giống như cũng là cấp chín!
Đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên đều hút một hơi khí lạnh, nhìn nhau hoảng sợ, cấp chín Huyền Thiên Xích Hổ, mặc dù chẳng qua là cấp chín sơ kỳ, vậy ít nhất cũng tương đương với cấp chín trung kỳ nhân loại, còn có một con cấp chín Tấn Ảnh Lôi Báo, thì càng khó dây dưa.
– Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo này, bình thường là độc lai độc vãng, làm sao gom lại cùng đi ?
Diệp Thương Huyền nghi ngờ hỏi, này không khỏi cũng quá kỳ quái.
– Thần nhi cũng không biết đi đâu ?
Diệp Chiến Thiên chợt phát hiện, chuông báo động này vang lâu như vậy, Thần nhi lại không đến, làm tộc trưởng, đây là rất không nên, hắn mặt nhăn một chút, vội vàng phân phó người phía dưới.
– Các ngươi đi tìm tộc trưởng đến!
Một cao thủ trẻ tuổi cấp sáu cực kỳ nhanh hướng tiểu viện của Diệp Thần chạy đi.
– Báo cáo đại bá, ở giữa Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo kia thật giống như còn có một người, bất quá quá xa, căn bản thấy không rõ lắm.
– Người ?
Diệp Thương Huyền ngạc nhiên.
– Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo làm sao sẽ cùng người ở chung một chỗ ?
Phải biết rằng Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo là yêu thú có tính ăn thịt.
Tất cả mọi người có chút khó có thể tin, đám người Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên rối rít nhảy lên tường thành, hướng nơi xa nhìn lại, quả thật có một con Huyền Thiên Xích Hổ cùng một con Tấn Ảnh Lôi Báo cùng nhau đi tới, hình thể kia tuyệt đối là cấp chín, các tộc nhân hàng năm ở trong núi rừng, cùng các loại yêu thú giao thiệp, điểm nhãn lực này vẫn phải có, nhìn nhau hoảng sợ. Bọn họ dõi mắt trông về phía xa, ở giữa Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo quả thật có một người!
Tu vi Diệp Thương Huyền tương đối cao, thị lực tốt nhất, hắn hướng bên kia nhìn lại, vẻ mặt khó có thể tin nói:
– Là Thần nhi ?
– Cái gì, là Thần nhi, điều này sao có thể ?
Diệp Chiến Thiên kinh ngạc nhìn thoáng qua Diệp Thương Huyền, liều mạng hướng bên kia nhìn lại, mặt mũi có chút mơ hồ, nhưng thoạt nhìn hình như là Thần nhi không sai, nhất là điểm trắng trên bả vai, vô cùng bắt mắt, hẳn là con bạch hồ kia.
– Là Thần nhi không có sai!
Diệp Chiến Thiên dụi dụi con ngươi, xác nhận chính mình không có nhìn lầm.
– Thần nhi làm sao cùng hai con yêu thú ở chung một chỗ ?
Đây chính là hai con yêu thú cấp chín, trong lòng Diệp Chiến Thiên có chút run sợ, nếu hai con yêu thú cấp chín khởi xướng cuồng tới, khó có thể tưởng tượng sẽ là dạng hậu quả gì.
Diệp Thần một đường hướng Diệp gia bảo đi tới, vì để tránh cho kinh hãi đến mọi người Diệp gia bảo, hắn cố ý thả chậm cước bộ, thấy những tộc nhân kia hướng mình nhìn sang, lại càng liều mạng phất tay, muốn để cho các tộc nhân biết là mình, nhưng mà chuông báo động của Diệp gia bảo vẫn đương đương đương vang lên, làm hắn buồn bực không dứt, những tộc nhân kia làm sao lại gõ chuông báo động rồi, chẳng lẽ bọn họ một chút cũng không thấy mình ?
Cách nhau xa như vậy, Diệp Thần vẫn có thể rõ ràng thấy các tộc nhân trên tường thành, nhưng mà những tộc nhân kia, lại nào có thị lực tốt như Diệp Thần, mặc dù thấy được hắn, vậy là phi thường mơ hồ, hơn nữa Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo bên cạnh hắn thật sự quá bắt mắt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License