Ánh mắt hai người giao nhau, tim Giang Nam rung động. Đôi mắt trẻ sơ sinh khổng lồ sáng ngời trong suốt toát ra cổ xưa, tang thương, không sống sinh linh đơn thuần mới sinh.
Đầu óc Giang Nam ù vang:
Giang Nam mới nghĩ đến đây bỗng đứa bé nhắm mắt lại. Giang Nam cảm giác trước mắt tối sầm, khi đôi mắt hắn lại thấy ánh sáng thì tinh cầu đã biến mất.
Giang Nam tìm kiếm xung quanh nhưng không thấy tinh cầu kỳ lạ kia đâu.
Vẻ mặt Giang Nam nghiêm túc nói:
Giang Nam sưu tầm không được gì đành rời đi, thầm nghĩ:
Lúc này Đại Diễn Cổ Thần, Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần, Long La Bồ Đề Tiên Quân, quái nhân đã sớm đến mảnh đất bỏ hoang. Vị trí bọn họ vào mảnh đất bỏ hoang cách xa chỗ Giang Nam, Linh Lung đạo đồng, Ma Thiên Tiên Quân.
Trên đường đi có Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần ngựa quen đường cũ, quái nhân thôi diễn vị trí của Hỗn Độn Long Tổ, gần cát tránh hung nên tốc độ cả đám rất nhanh. Bọn họ tiến sâu vào mảnh đất bỏ hoang.
Trên đường đi quái nhân trình diễn cho Đại Diễn Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần, Kim Đồng Cổ Thần, Long La Bồ Đề Tiên Quân thấy chỗ đáng sợ của cường giả thần toán. Tuyệt địa khắp nơi, tìm đường sống trong chỗ chết. Rõ ràng là đường chết nhưng quái nhân tìm ra đường sống, Đại Diễn Cổ Thần là nửa bước Thiên Quân khen không dứt miệng.
Đại Diễn Cổ Thần nhìn quái nhân:
Đại Diễn Cổ Thần cười to bảo:
Tiên quang quanh thân quái nhân bị tiếng cười của Đại Diễn Cổ Thần chấn dao động.
Quái nhân biết Đại Diễn Cổ Thần thấy gã có năng lực thần toán kinh người thì nổi sát khí, vội vàng khom lưng nói:
Đại Diễn Cổ Thần nhìn chằm chằm quái nhân, nhoẻn miệng cười nói:
Quái nhân thở phào, cười nói:
Long La Bồ Đề Tiên Quân vội hỏi:
Quái nhân lắc đầu, nói:
Đại Diễn Cổ Thần gật đầu, nói:
Quái nhân chắp tay:
Quái nhân biến mất trong phế tích.
Đại Diễn Cổ Thần im lặng giây lát sau nhỏ giọng nói:
Mắt Kim Đồng Cổ Thần lóe tia sáng, cười quái dị hỏi:
Đại Diễn Cổ Thần lắc đầu, bình tĩnh nói:
Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần, Long La Bồ Đề Tiên Quân kinh hoàng.
Đại Diễn Cổ Thần là tồn tại như thế nào? Trong Tiên Quân không địch thủ, rất gần Thiên Quân, tồn tại như thế lại bảo là không giết quái nhân được, có thể thấy gã lợi hại cỡ nào.
Đại Diễn Cổ Thần nhẹ giọng nói:
Đại Diễn Cổ Thần khẽ thở dài:
Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần biểu tình nghiêm túc, khom lưng đồng thanh kêu lên:
Đại Diễn Cổ Thần lắc đầu, cất bước đi tới:
Phía bên kia mảnh đất bỏ hoang, Linh Lung đạo đồng bỗng hít mũi, vui vẻ nói:
Ma Thiên Tiên Quân mừng rỡ cười nói:
Hai phụ tử Ma Thiên Tiên Quân chạy hướng có Hỗn Độn Long Tổ.
Lại nói quái nhân rời xa nhóm Đại Diễn Cổ Thần, gã tiến tới trước, thường dừng lại suy tính rồi đi tiếp.
Hướng quái nhân đi giống y như của Giang Nam.
Không lâu sau quái nhân dừng bước, ngước lên nhìn. Hư không tan vỡ, một tinh cầu to lớn bay ra khỏi hư không vỡ vụn, các sinh linh sống trên tinh cầu. Đây là thánh địa dồi dào sức sống.
Quái nhân hét chói tai:
Quái nhân vội vàng suy tính, lòng rung động, yêu tộc tràn ra khỏi người. Quái nhân tiếp tục suy tính, không lâu sau gã tính ra lai lịch của trẻ sơ sinh khổng lồ.
Quái nhân giật mình kêu lên:
Trước mắt quái nhân tối sầm, tinh cầu biến mất.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License