Đế tôn


Tác giả: Trạch Trư

Chương 2354: Phong Ấn. (2)



Giang Nam đánh giá bốn phía, mảnh đất bỏ hoang mênh mông bao la, khắp nơi là các tầng kiếp số tịch diệt kiếp biến chỗ này thành mảnh đất không có sức sống.

Giang Nam để lại một đạo thân, hắn phóng lên cao, giương hai tay ra lôi kéo các tịch diệt ma nhãn lăn lộn cắn nuốt mảnh đất bỏ hoang còn lại.

Ma Thiên Tiên Quân khó hiểu hỏi:

Càn Khôn lão tổ trầm giọng nói:

Phụ tử Ma Thiên Tiên Quân căng thẳng. Khi Đế và Tôn, Bất Không phong ấn mảnh đất bỏ hoang thì không gian nơi đây vô cùng rộng lớn nên chỉ có một tầng phong ấn. Nếu Giang Nam kích phát tịch diệt kiếp, khiến không gian mảnh đất bỏ hoang thu nhỏ vô số lần, vậy phong ấn sẽ chồng chất tầng tầng, cực kỳ dày nặng, tất cả đường ra sẽ bị phong kín.

Đừng nói bọn họ không rời đi được, dù là Đạo Quân bị nhót tại đây cần mấy trăm vạn, mấy ngàn vạn năm để rời khỏi mảnh đất bỏ hoang bị Đế và Tôn, Bất Không phong ấn.

Giang Nam đi qua các hư không tan vỡ, hắn đi đến đâu là tịch diệt ma nhãn càng mạnh mẽ hơn. Kiếp quang, tịch diệt thiên hỏa, tận thế kiếp âm bị luyện vào tịch diệt ma nhãn, hủy diệt các thiên địa thời không.

Thật lâu sau Càn Khôn lão tổ thở phào, gã tìm được dấu ấn mình để lại. Lòng Càn Khôn lão tổ máy động, dấu ấn biến mất, một con đường hiện ra.

Bốn người chờ mấy tháng không thấy mặt Giang Nam đâu, rất sốt ruột:

Rốt cuộc có một ngày bóng người chợt lóe đáp xuống thuyền báu, quát to:

Bốn người phấn chấn tinh thần chạy vào đường hầm.

Trung tâm đất tạo vật bỗng truyền đén rung động cực kỳ mãnh liệt.

Có thanh âm cười nói:

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đất tạo vật nổ tung, bánh xe tạo hóa to lớn vỡ nát. Đất tạo vật tan biến, bị hỗn độn chôn vùi.

Trẻ sơ sinh khổng lồ phóng lên cao, nó lớn lên khá nhiều, thân hình càng cao to, khí thế cường đại hơn. Đôi mắt trẻ sơ sinh khổng lồ như tia chớp thấu suốt hư minh, ngó quanh quất tìm đám người Giang Nam.

Trẻ sơ sinh khổng lồ bỗng cứng người, khó tin nhìn phương xa. Một tịch diệt ma nhãn bao phủ ức vạn vạn dặm từ từ chuyển động, lơ lửng trong không gian vỡ vụn.

Trong tịch diệt ma nhãn, kiếp quang, kiếp âm, thiên hỏa, kiếp vũ, kiếp lôi cuồn cuộn sôi trào, vô cùng kinh khủng.

Trẻ sơ sinh khổng lồ biến sắc mặt nói:

Trẻ sơ sinh khổng lồ bay lên đánh vào tịch diệt ma nhãn.


Một chiếc thuyền báu bay ra khỏi đường hầm mảnh đất bỏ hoang. Ma Thiên Tiên Quân nhìn phương xa, hỗn độn mỏng manh, phía là vũ trụ huyễn lệ rực rỡ.

Ma Thiên Tiên Quân cười hỏi:

Càn Khôn lão tổ cười nói:

Giang Nam ngoái đầu nhìn đường hầm mảnh đất bỏ hoang, vươn tay bóp mạnh, quát:

Chấn động mãnh liệt truyền đến hất bay mọi người. Mảnh đất bỏ hoang nhanh chóng rút nhỏ, trong khoảnh khắc thu nhỏ vô số lần. Các tầng phong ấn vòng quanh mảnh đất bỏ hoang liên tục co rút, phong ân tầng tầng lớp lớp chồng lên nhau, ngày càng dày, càng nặng.

Một giây sau mảnh đất bỏ hoang bị rút nhỏ rất nhiều, kích cỡ bằng một tinh cầu.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trong mảnh đất bỏ hoang, các chưởng ấn to lớn nhô ra tấn công phong ấn, mạnh mẽ mà bá đạo. Đám người Giang Nam sợ đứng tim, trẻ sơ sinh khổng lồ đang cố phá phong ấn.

Giây lát sau chưởng ấn biến mất, trẻ sơ sinh khổng lồ bị nhốt trong mảnh đất bỏ hoang có lẽ đã từ bỏ ý định phá phong ấn.

Mảnh đất bỏ hoang bị các tầng phong ấn chặt chẽ phát ra tiếng cười cổ xưa:

Mảnh đất bỏ hoang chấn động bỗng nhiên lao nhanh đi biến mất trong hỗn độn mênh mang không còn bóng dáng.

Vẻ mặt Giang Nam trầm trọng.

Càn Khôn lão tổ tò mò hỏi:

Giang Nam thở hắt ra, nhỏ giọng nói:

Đám người Ma Thiên Tiên Quân, Càn Khôn lão tổ nhìn nhau, cảm thấy tuương lai vị giáo chủ trẻ này không tốt lắm.

Tiên Tôn cung, Ngọc Kinh tiên thành. Các Tiên Quân tụ tập lại với nhau. Ngọc Kinh Tiên Quân, Càn Nguyên Tiên Quân, Huyền Đô Tiên Quân dẫn đầu, mọi người ngồi xuống bồ đoàn.

tiên quang vòng quanh người các Tiên Quân, có lơ lửng, có như kinh hồng, có như mây, có như ảo, có tầng tầng tiên quang. Trong tiên quang có không gian vô tận biến thành các thế giới tỏ rõ Tiên Quân cường đại, bất phàm, thần thánh.

Ngọc Kinh Tiên Quân quân nhìn quanh một vòng, trầm giọng nói:

Các Tiên Quân vẻ mặt trầm trọng gật đầu.

Tự Nhiên Tiên Quân khẽ thở dài:

Thái Chân Tiên Quân gật đầu, nói:

Các Tiên Quân gật gù.

Côn Luân Tiên Quân lên tiếng:

Cảnh Nguyệt Nữ Quân cau mày, nhẹ giọng nói:

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License