Năm ngón tay Giang Nam bay múa như kiếm bén va chạm với phi thoa, đánh bật phi thoa. Chức Mẫu Nữ Đạo Nhân bị chấn khi huyết cuồn cuộn, liên tục thụt lùi. Thỏi thép đập xuống, khí huyết trên đầu bắn lên làm thỏi thép không cách nào giáng xuống.
Giang Nam lắ người đến gần Chức Mẫu Nữ Đạo Nhân, một nam một nữ đấu mấy trăm hiệp trong không trung. Chức Mẫu Nữ Đạo Nhân rên rỉ, bị mười ngón tay Giang Nam cắt nát vụn.
Chức Mẫu Đạo Quân nhìn phân thân đại đạo của mình bị chém, thở dài thu đại đạo tan vỡ vào cơ thể.
Chức Mẫu Đạo Quân hỏi:
Viên Thái Đạo Quân lắc đầu, nói:
Các Đạo Quân khác gật gù.
Viên Thái Đạo Quân nhìn Giang Nam, cười to bảo:
Viên Thái Đạo Quân nhìn con rồng to, lạnh lùng cười:
Nữ La Đạo Quân lên tiếng:
Vạn Chú Đạo Quân tức giận quát:
Các Đạo Quân cười nhạt, sương mù giăng khắp lối. Các xác chết ẩn trong sương mù, biến mất.
Bầu trời lại sáng trong, vô nhân cấm khu hoang vắng trống trải đập vào mắt. Giang Nam thở phào. Con rồng to to gan hơn, đứng lên bước chậm tới trước mặt Giang Nam.
Con rồng to cười nói:
Giang Nam nhức đầu.
Vạn Chú Đạo Quân nổi điên ngửa đầu gào thét:
Giang Nam rời khỏi vô nhân cấm khu, leo lên hai đạo cung gặp Càn Nguyên Thiên Quân, Huyền Đô Thiên Quân.
Hai người thẫn thờ thất vọng. Huyền Đô Thiên Quân rũ mi mắt xuống.
Càn Nguyên Thiên Quân liên tục lặp lại hỏi Giang Nam tình huống lúc đó:
Càn Nguyên Thiên Quân khóc nói:
Giang Nam im lặng. Càn Nguyên Thiên Quân, Huyền Đô Thiên Quân, Ngọc Kinh Tiên Quân có tình nghĩa suốt tám ức năm, tuy ba người hay tranh đấu nhưng tình cảm rất sâu dậm. Hai vị Thiên Quân đã quen nhìn sinh tử, trong lòng vẫn thấy buồn.
Huyền Đô Thiên Quân khẽ thở dài:
Giang Nam suy tư nói:
Càn Nguyên Thiên Quân, Huyền Đô Thiên Quân nghe thế mừng rỡ nhìn nhau.
Càn Nguyên Thiên Quân cười nói:
Càn Nguyên Thiên Quân rất muốn thu Giang Nam làm đồ đệ, dù sao hắn có được truyền thừa của gã mới được thành tựu ngày nay. Bây giờ Càn Nguyên Thiên Quân đã chịu sửa miệng gọi Giang Nam là sư đệ.
Giang Nam kinh ngạc nói:
Giang Nam cười lắc đầu:
Càn Nguyên Thiên Quân ngạc nhiên, vỗ tay cười nói:
Huyền Đô Thiên Quân nghiêm túc nói:
Không lâu sau Giang Nam từ biệt, hắn cười nói:
Hai vị Thiên Quân gật đầu.
Huyền Đô Thiên Quân nói:
Giang Nam kinh ngạc hỏi lại:
Giang Nam xoay người đi.
Hai Thiên Quân ngồi đối diện nhau.
Huyền Đô Thiên Quân trầm giọng nói:
Càn Nguyên Thiên Quân gật đầu, thở dài nói:
Huyền Đô Thiên Quân nói đến đây bỗng lòng máy động nhìn ra ngoài. Càn Nguyên Thiên Quân cũng có cảm ứng. Hai Thiên Quân rất ngạc nhiên như thấy quỷ.
Một Tiên Quân áo trắng cất bước đi hướng hai người, cười hỏi:
Hai Thiên Quân đứng bật dậy:
Càn Nguyên Thiên Quân vừa mừng vừa sợ cười nói:
Càn Nguyên Thiên Quân bỗng biến sắc mặt, nét mặt sa sầm, không còn vẻ vui mừng.
Biểu tình Càn Nguyên Thiên Quân phức tạp nói:
Tiên Quân áo trắng chính là Ngọc Kinh Tiên Quân, bây giờ thực lực tu vi của gã tiến bộ hơn trước nhưng không thành tựu Thiên Quân. Làm người ngạc nhiên là kiếp số của Ngọc Kinh Tiên Quân đã hết, rất gần cảnh giới Thiên Quân.
Huyền Đô Thiên Quân bừng tỉnh, lắc đầu, nói:
Ngọc Kinh Tiên Quân cười hỏi ngược lại:
Vẻ mặt Càn Nguyên Thiên Quân buồn bã, giây lát sao trở về bình thường.
Càn Nguyên Thiên Quân lắc đầu, nói:
Càn Nguyên Thiên Quân khóc nói:
Ngọc Kinh Tiên Quân im lặng, đột nhiên mỉm cười nói:
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License