Đế tôn


Tác giả: Trạch Trư

Chương 2535: Đạo Quân Điện Lệnh.



Nam Quách Tiên Ông vuốt râu trắng, nháy mắt nói:

Giang Nam cười nói:

Nam Quách Tiên Ông lắc đầu, nói:

Tim Giang Nam đập nhanh, hắn cũng lo mặt này.

Giang Nam tiếp tục bảo:

Nam Quách Tiên Ông liếc Giang Nam, cười nói:

Giang Nam giật mình, phục sát đất. Đám người Càn Nguyên Tiên Đế, Huyền Đô Thiên Quân không nhìn thấu được điều này, cho rằng Giang Nam bỏ thần thành tiên là sẽ bình yên vô sự. Bọn họ không nhìn rõ ràng như Nam Quách Tiên Ông lão già không đứng đắn.

Giang Nam trầm ngâm thật lâu, chậm rãi nói:

Nam Quách Tiên Ông lắc đầu, nói:

Giang Nam vươn tay chộp, nguyên thủy chi khí bị kéo ra thần luân. Lòng Giang Nam máy động, nguyên thủy chi khí biến thành Giang Nam tiên đạo đứng trước mặt hắn và Nam Quách Tiên Ông.

Giang Nam tiên đạo khom người chào:

Nam Quách Tiên Ông trợn tròn mắt nhìn Giang Nam tiên đạo từ trên xuống dưới, tặc lưỡi khen:

Giang Nam chớp mắt, cười hỏi:

Nam Quách Tiên Ông lắc đầu nguầy nguậy:

Giang Nam thầm nghĩ:

Giang Nam kể lai lịch nguyên thủy chi khí.

Nam Quách Tiên Ông nhíu chặt mày, khẽ thở dài:

Giang Nam suy sụp, con đường này cũng không thể đi.

Nam Quách Tiên Ông cười xòa:

Giang Nam phấn chấn lên, sau đó lắc đầu nói:

Nam Quách Tiên Ông do dự, cắn răng nói:

Khóe mắt Nam Quách Tiên Ông co giật, nghiến răng đau đớn như bị cắt thịt nói:

Giang Nam thấy mặt Nam Quách Tiên Ông vặn vẹo thì hết hồn, cười nói:

Khóe mắt Nam Quách Tiên Ông giật liên hồi, lão đau đớn lấy ngọc bài ra:

Giang Nam câm nín, nhận lấy lệnh bài từ tay Nam Quách Tiên Ông.

Giang Nam lầu bầu:

Giang Nam nắm chặt lệnh bài, xem xét kỹ. Trên lệnh bài khắc chữ điện, tràn ngập uy nghiêm vô tận, không giống hàng nhái Nam Quách Tiên Ông làm. Giang Nam cất lệnh bài, cảm thấy lòng nhẹ nhõm hơn nhiều.

Giang Nam cười nói:

Nam Quách Tiên Ông do dự nói:

Giang Nam nghi ngờ nhìn Nam Quách Tiên Ông, không hiểu tại sao thỏ già này không muốn đi Hỗn Độn thiên quốc, nhưng lão đã không muốn thì hắn cũng không ép. Giang Nam đi tìm con rồng to.

Con rồng to rất vui, không đợi Giang Nam khuyên nhủ đã đồng ý ùng hắn đi Hỗn Độn thiên quốc.

Giang Nam thở phào, có con rồng to chắc khỏe lạ lùng đi theo, dù Linh Nữ muốn đối phó với hắn cũng không sợ.

Cách Hỗn Độn thiên quốc càng lúc càng gần, đột nhiên con rồng to dừng bước, sắc mặt liên tục thay đổi.

Con rồng to không chịu đi:

Con rồng to vò đầu nói:

Con rồng to xoay người chạy mất. Giang Nam kinh ngạc nhìn theo bóng dáng nó.

Đại Diễn Cổ Thần bay ra khỏi Hỗn Độn thiên quốc, cười to bảo:

Giang Nam câm nín, phất tay áo bước tới, cười dài:

hai người sóng vai đi.

Đại Diễn Cổ Thần lộ vẻ khâm phục nói:

Trán Giang Nam nổi gân xanh, ngoài cười nhưng trong không cười nói:

Đại Diễn Cổ Thần dẫn Giang Nam đi sâu vào Hỗn Độn thiên quốc.

Đại Diễn Cổ Thần chỉ phương xa, cười nói:

Giang Nam nhìn kỹ, trên một tòa hỗn độn tế đàn có một cây cung to lơ lửng trong hỗn độn, tràn ngập đạo uy bất diệt.

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License