Giang Nam lấy Vạn Chú Thiên Chung ra, thản nhiên nói:
Cơ duyên, sát kiếp tồn tại song song.
Cơ duyên to lớn mỗi cái khác nhau, sát kiếp cũng vô lượng. Giang Nam nói trăm vạn xác chết đầy đất, máu chảy thành sông không phải nói đùa.
Hậu Tôn Đạo Quân nhìn giáo chúng của mình, ánh mắt thương hại nói:
Hậu Tôn Đạo Quân đã biết chắc mình sẽ chết nên mở miệng xin Giang Nam chờ giây lát, cho gã thời gian để lại truyền thừa.
Giang Nam nghiêm túc nói:
Hậu Tôn Đạo Quân gật đầu, ngồi xếp bằng, đại đạo đan xen tạo ra các con chữ kỳ lạ, đại đạo phát ra đạo âm biến thành đạo âm, cảm ngộ trong con chữ. Đạo quang luyện vào hàng chữ, dẫn dắt tâm linh.
Hậu Tôn Đạo Quân rất nghiêm túc biến cảm ngộ suốt đời mình học được thành con chữ, đạo âm, đạo quang luyện thành quyển sách đại đạo áo nghĩa, bất hủ.
Thật lâu sau Hậu Tôn Đạo Quân luyện xong cuốn sách.
Hậu Tôn Đạo Quân đứng dậy, nâng tay:
Hai người bước lên trời cao, Hậu Tôn Đạo Quân quát to, trời sụp. Hậu Tôn Đạo Quân lây trăng khuyết ra, trăng tàn như đao thất luyện chém xuống.
Vạn Chú Thiên Chung treo cao trên đầu Giang Nam va chạm với trăng khuyết. Trăng khuyết là tiên thiên pháp bảo khiếm khuyết. Vạn Chú Thiên Chung là tiên thiên pháp bảo hoàn chỉnh, hai bên không thể so sánh. Tàn nguyệt đao quang không thể lay động Vạn Chú Thiên Chung một li.
Nhưng Giang Nam không vận chuyển Vạn Chú Thiên Chung, nhờ lực lượng thiên chung oanh giết Hậu Tôn Đạo Quân. Giang Nam lướt tới gần, dùng đạo pháp thần thông đấu với Hậu Tôn Đạo Quân.
Hai người đại khai đại hợp, đao quang lấp lóe tung hoành trời sao. Vô số ngôi sao Tiên giới bị đao quang xẹt qua nổ bùm bùm, liên tục va chạm với Vạn Chú Thiên Chung.
Tiếng chuông du dương. Dưới Vạn Chú Thiên Chung, Giang Nam lấy nhanh đánh nhanh. Tu vi của Giang Nam vốn cao hơn Hậu Tôn Đạo Quân nhiều, lại là đại cao thủ pháp, thân, đạo, quả hợp nhất. Chỉ mấy giây sau Hậu Tôn Đạo Quân phun máu nhuộm đỏ trời đêm, bị Giang Nam đánh nát. Máu như biển tuôn chảy trong trời sao dậy sóng to.
Vạn Chú Thiên Chung bộc phát uy lực cố định trăng khuyết, chụp xuống thu trăng vào chuông.
Giang Nam vươn tay, Vạn Chú Thiên Chung nhỏ dần rơi vào bàn tay hắn, cất bước đi hướng Huyền Châu Tiên giới.
Giang Nam nói:
Trong Vạn Chú Thiên Chung vọng ra tiếng thở dài của Hậu Tôn Đạo Quân:
Hậu Tôn Đạo Quân ngừng một lúc lâu:
Giang Nam lắc đầu, nói:
Hậu Tôn Đạo Quân cười phá lên:
Giang Nam mỉm cười ném Vạn Chú Thiên Chung vào thần luân sau gáy. Một tòa Nguyên Thủy Đại La Thiên hiện ra trong thần luân, vô số bảo quang, đạo ảnh, thần ma ùa ra dốc sức luyện hóa trăng khuyết trong chuông.
Huyền Châu, đại chiến vẫn còn tiếp tục. Giang Nam không vào Huyền Châu. Đám người Quân Đạo Nhân, Đạo Vương Tiên Quân, Tịch Ứng Tình hợp sức vận chuyển Hỗn Nguyên Thiên Tán, tuy không đấu lại Khuê Dực Đạo Quân nhưng còn sức chống cự. Kế Đô ma tổ, Giang Tuyết, Lạc Hoa Âm sử dụng Hỗn Nguyên Tam Thiên Sát Đạo Đồ đối kháng với Cửu Nghi Hoàng Quân. Bọn họ rơi vào thế yếu, vất vả phòng thủ, nhưng Cửu Nghi Hoàng Quân muốn phá vỡ Hỗn Nguyên Tam Thiên Sát Đạo Đồ không dễ gì.
Bỉ Ngạn nương nương, Linh Lung Tiên Quân, Ma Thiên Tiên Quân khởi động Huyền Hoàng trấn đạo đỉnh, bọn họ thực lực yếu nhất, Huyền Hoàng trấn đạo đỉnh không phải chí bảo tiên đạo hoàn chỉnh. Băng Liên Thánh Mẫu gần bằng Thiên Quân đánh lại Lê Hoa Thánh Mẫu.
Hồng Đạo Nhân, La Hầu La chia nhau điều khiển Hỗn Độn tiên kiếm đấu với Quỷ Nhung Đạo Quân ngang sức ngang tài. Tiếc rằng Hồng Đạo Nhân không có chí bảo tiên đạo, chỉ mượn dùng Hỗn Độn tiên kiếm nên không thuận tay.
Mắt Giang Nam tràn ngập sát khí:
Giang Nam thầm nghĩ:
Giang Nam mới nghĩ đến đây bỗng lòng máy động nhìn hướng tây. Mây tía phương tây đột nhiên tỏa sáng rực rỡ, từng tia sáng vàng bắn ra bốn phương tám hướng chiếu rọi mây tía. Tam Khuyết Đại Phật, Tu A Tiên Quân, một đám hòa thượng đầu trọc vây quanh một tăng nhân cầm gậy tre vàng bước nhanh tới. Từng tiếng tụng kinh lảnh lót vang vọng các tiên châu.
Tăng nhân cầm gậy tre vàng gầy như cây tre, mặt nhăn mày nhó nhíu thành chữ ‘khổ’, là Khổ Hạnh Thiên Tôn.
Khổ Hạnh Thiên Tôn chắp tay từ xa, chào hỏi:
Giang Nam đáp lễ, cười hỏi:
Mặt Khổ Hạnh Thiên Tôn đau khổ nói:
Giang Nam lạnh lùng cười:
Khổ Hạnh Thiên Tôn càng nhăn mặt khắc khổ, thở dài:
Giang Nam chuyển giận thành vui:
Khổ Hạnh Thiên Tôn biến sắc mặt, do dự giây lát nói:
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License