Lực lượng như thế kinh thế hãi tục biết mấy.
Giang Nam thầm sốt ruột, pháp lực của hắn chưa quán thông cùng Đinh Thiên Nguyên Thung. Pháp lực đã cạn kiệt, cứ tiếp tục thế này pháp lực của Giang Nam sẽ bị Đinh Thiên Nguyên Thung hút khô.
Không còn pháp lực, pháp, thân, đạo, quả hợp nhất sẽ bị phá vỡ, Giang Nam rơi vào tình thế nguy hiểm.
Hơn nữa hai tay Giang Nam đã bủn rủn, rất khó giữ trạng thái chiến đấu.
Sức nặng, sự mạnh mẽ của Đinh Thiên Nguyên Thung vượt ngoài dự đoán của Giang Nam.
Khổ Hạnh Thiên Tôn chống gậy tre vàng bước tới:
Trên Tiên Thiên Khổ Trúc treo vầng trăng khuyết.
Khổ Hạnh Thiên Tôn chưa nói xong Giang Nam như kẻ điên quét bay đi.
Hậu Tôn Đạo Quân giật mình, gã vốn định cùng Khổ Hạnh Thiên Tôn xông lên thấy vậy vội vàng rút đi.
Tầng hư không thứ sáu bị Giang Nam đập nát bấy, các cường giả công kích hắn đều bị đánh bay vào hư không, biến mất.
Hai tay Giang Nam run run, chân cũng run, khó mà chống đỡ.
Giang Nam hít sâu, gầm lên:
Pháp lực của Giang Nam bị hút vào Đinh Thiên Nguyên Thung bắt đầu quay ngược vào cơ thể hắn, đây là điểm mạnh của pháp, thân, đạo, quả hợp nhất. Cho dù chiến đấu lâu thật lâu thì pháp lực sẽ không biến mất chút nào.
Đám người Càn Nguyên Tiên Đế, Huyền Đô Thiên Quân, Vạn Chú Đạo Quân ngây như phỗng nhìn. Lúc này hư không nổ, Vạn Vật Đạo Tổ, Linh Nữ, Thần Mẫu Đạo Quân, cả đám quay về tầng hư không thứ sáu.
Giang Nam khẽ thở dài:
Giang Nam khó khăn kéo Đinh Thiên Nguyên Thung nhưng nó không nhúc nhích, đành ném Đinh Thiên Nguyên Thung đi. La Ma Cổ Thần thấy có cơ hội liền đánh lén Giang Nam, vỗ lưng hắn.
Đám người Lê Hoa Thánh Mẫu, Quỷ Nhung Đạo Quân cũng công kích Giang Nam. Nhóm Vạn Vật Đạo Tổ sau khi điều khiển Đinh Thiên Nguyên Thung sẽ xuất hiện tình huống pháp lực suy yếu. Giang Nam cầm Đinh Thiên Nguyên Thung lâu như vậy, chắc pháp lực của hắn bị nuốt sạch sẽ.
Giang Nam mỉm cười, vươn tay móc chuông to ra khỏi trán, lắc chuông. Uy lực Vạn Chú Thiên Chung bùng nổ, La Ma Cổ Thần hộc máu té xuống.
Lê Hoa Thánh Mẫu, Quỷ Nhung Đạo Quân chưa đến gần đã bị Vạn Chú Thiên Chung đánh người rách toác, vội xoay người bỏ chạy.
Giang Nam không rượt theo, hắn lảo đảo đến bên Bàn Cổ Thập Nhị Thiên Luân, giơ Vạn Chú Thiên Chung, ngồi khoanh chân.
Cuộc tranh giành Đinh Thiên Nguyên Thung vẫn còn tiếp tục. Đứng đầu mười chí bảo tiên đạo, không ai muốn từ bỏ pháp bảo này. Nhưng người nào chiếm Đinh Thiên Nguyên Thung thì khó thể an toàn rút lui, huống chi sức nặng pháp bảo này rất kinh người. Cầm Đinh Thiên Nguyên Thung trong tay, huơ mấy cái là kiệt sức.
Lực lượng, pháp lực sẽ bị Đinh Thiên Nguyên Thung hút hết.
Khổ Hạnh Thiên Tôn lại tham gia chiến đấu. Lão tăng này có sức chiến đấu kinh người, tu thành thân bất lậu. Sau khi Khổ Hạnh Thiên Tôn giành được Đinh Thiên Nguyên Thung thì nguyên chung cũng không hút pháp lực của lão được.
Khổ Hạnh Thiên Tôn không chém giết với mọi người, vác Đinh Thiên Nguyên Thung cất bước đi, định kéo Đinh Thiên Nguyên Thung về chỗ mình.
Quần hùng hét lên, vội đuổi theo Khổ Hạnh Thiên Tôn. Đinh Thiên Nguyên Thung quá nặng, lão hòa thượng đi không xa thì mệt ná thở.
Quần hùng vọt tới, quyền đấm cước đá. Chẳng ngờ Khổ Hạnh Thiên Tôn còn pháp lực, vận chuyển Tiên Thiên Khổ Trúc đánh bị thương mấy người. Tiếc rằng đám Thánh Ma Thiên Tôn, Ma Kha Thiên Quân, Huyền Đô Thiên Quân, Càn Nguyên Tiên Đế không dễ chọc. Khổ Hạnh Thiên Tôn bị đánh hấp hối, may mắn Hậu Tôn Đạo Quân liều mạng lao vào chiến trường cứu ra.
Hậu Tôn Đạo Quân thấy Khổ Hạnh Thiên Tôn bị đánh mặt mũi bầm dập thì nêu ý kiến:
Hai người hợp ý, nhìn hướng Bàn Cổ Thập Nhị Thiên Luân. Bên cạnh Bàn Cổ Thập Nhị Thiên Luân có nhiều tồn tại đánh nhau túi bụi, chắc là cho rằng không cướp được Đinh Thiên Nguyên Thung nên chọn tranh giành Bàn Cổ Thập Nhị Thiên Luân.
Khổ Hạnh Thiên Tôn liếc sơ, lắc đầu nói:
Hậu Tôn Đạo Quân ngạc nhiên, mắt nhìn chằm chằm. Giang Nam nghỉ ngơi bên cạnh Bàn Cổ Thập Nhị Thiên Luân, Quân Đạo Nhân, Bỉ Ngạn nương nương, Kế Đô ma tổ, La Hầu La đang đánh nhau với quần hùng. Tuy cuộc chiến không dữ dội như bên Đinh Thiên Nguyên Thung nhưng cũng kinh người.
Tim Hậu Tôn Đạo Quân rớt cái bịch:
Khổ Hạnh Thiên Tôn gật đầu, nói:
Hậu Tôn Đạo Quân do dự nói:
Khổ Hạnh Thiên Tôn nhăn nhó, buông tiếng thở dài:
Hậu Tôn Đạo Quân thầm nghĩ:
Khổ Hạnh Thiên Tôn nhân dịp Giang Nam kiệt sức thì ‘hóa duyên’, lão chẳng tốt lành gì, định cướp Đinh Thiên Nguyên Thung nhưng bị hắn cho một gậy hất bay. Khổ Hạnh Thiên Tôn không dám trách Giang Nam.
Giang Nam nói đừng nhắc nữa vì giữ tình cảm, tránh cho hoàn toàn trở mặt.
Hậu Tôn Đạo Quân suy tư:
Mắt Khổ Hạnh Thiên Tôn sáng lên, gật đầu kia:
Hai vị giáo chủ định ra tay đột nhiên thấy một trấn đạo đỉnh bay tới, từ trên cao chụp xuống Đinh Thiên Nguyên Thung.
Khổ Hạnh Thiên Tôn, Hậu Tôn Đạo Quân thầm kêu hỏng rồi. Trấn đạo đỉnh utôn ra tiên hỏa, hỗn độn hỏa vô tận, là Ly Địa Trấn đạo đỉnh của Thần Mẫu Đạo Quân.
Thần Mẫu Đạo Quân cũng nghĩ đến cách đó, định dùng Ly Địa Trấn đạo đỉnh lấy Đinh Thiên Nguyên Thung.
Đại chiến bùng nổ. Đại Diễn Cổ Thần lấy nguyên chung ra, tiếng chuông gióng vang đánh hướng Thần Mẫu Đạo Quân. Thần Mẫu Đạo Quân chưa phải Thiên Quân, bị chấn rên rỉ, thụt lùi ra sau, không dám đón đỡ
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License