Mà Tiểu Quang Minh Giới chỉ là nhạc dạo của địa ngục xâm lấn đại kiếp mà thôi, đợi đến Quang Vũ Đế vẫn lạc, như vậy địa ngục xâm lấn đại kiếp sẽ ầm ầm bộc phát, hàng tỉ địa ngục Ma Tộc Thần Tộc Ma Thần, lâu thuyền đại hạm, ở Ma Tôn, Ma quân, Ma Đế suất lĩnh, chi chít từ vũ trụ màng thai xuyên qua đến chư thiên vạn giới, tình cảnh kia chỉ nghĩ cũng làm người ta run sợ!
Nội ưu ngoại hoạn, chư thiên vạn giới gặp phải nguy hiểm tiêu diệt!
Nhưng hai trường đại kiếp này, bất quá là một phần hạo kiếp sắp đến, như vậy hạo kiếp chân chính liền cực kì khủng bố !
Bất quá người có thể đi ra Vọng Tiên Đài, cũng là anh tài, thiên tài bao trùm ở trên hàng tỉ vạn chúng sinh. Nếu gia nhập Huyền Hoàng Học Cung, chỉ sợ sẽ phải chịu Huyền Hoàng Học Cung thao túng, thân bất do kỷ.
Bọn họ tâm cao khí ngạo, có thể để cho vận mệnh của mình không bị mình thao túng, mà giao vào trong tay người khác sao?
Đa Văn Thánh Nhân thấy mọi người trầm mặc, trong lòng thầm than một tiếng, đột nhiên chỉ nghe một thanh âm nói:
Đa Văn Thánh Nhân trong lòng vui mừng, vội vàng nhìn lại, mọi người cũng rối rít nhìn lại, chỉ thấy Lạc Hoa Âm vẻ mặt thành kính, cất bước đi vào trong học cung, cùng chư đệ tử học cung đứng chung một chỗ.
Sắc mặt Giang Nam cổ quái, trong lòng nói thầm:
Ma La Thập sải bước bước ra, cũng gia nhập vào hàng ngũ đệ tử học cung.
Sắc mặt Giang Nam càng thêm cổ quái, lắc đầu liên tục, hai đại ma đầu của Huyền Minh Nguyên Giới giờ phút này gia nhập Huyền Hoàng Học Cung, không biết là Huyền Hoàng Học Cung may mắn hay là bất hạnh.
Lạc Hoa Âm hướng hắn ngoắc, ý bảo hắn cũng gia nhập học cung, Giang Nam nghiêng đầu sang chỗ khác, làm bộ như không có nhìn thấy, làm nữ nhân kia giận đến mặt đầy sương lạnh.
Lạc Hoa Âm hừ hừ nói.
Vi Tuyết Chủ sôi nổi chạy tới, đứng ở bên cạnh Lạc Hoa Âm, hì hì cười nói:
Lạc Hoa Âm nhìn thấy yêu nữ này cũng đi theo tới đây, mặt đầy sương lạnh nhất thời xanh lại.
Giang Nam lật mắt trợn trắng, không khỏi im lặng, thầm nghĩ:
Đa Văn Thánh Nhân đúng là có khuynh hướng đầu cũng muốn buồn bực nổ tung, lai lịch ba người này hắn đã sớm thấy rõ ràng, cũng không phải là người tốt gì, mỗi người việc xấu loang lổ, nếu để cho ba người bọn họ gia nhập học cung, còn không đem học cung náo ngất trời?
Đột nhiên lại có một người chủ động đi vào hàng ngũ đệ tử học cung, để cho Đa Văn Thánh Nhân thở phào nhẹ nhỏm:
Lần này Hi Hoàng thái tử ở trong Vọng Tiên Đài biểu hiện cũng cực kỳ mắt sáng, mặc dù không có xông qua tám quan cuối cùng, nhưng mà đã trải qua năm trăm lần sống lại ma luyện, so sánh với đám người Lạc Hoa Âm cũng không thua gì, tiềm lực thật lớn.
Mấu chốt nhất chính là, vị thái tử này công chính liêm minh, làm người hiển nhiên so sánh với ba đại ma đầu mới vừa rồi kia muốn tốt hơn rất nhiều.
Sau khi Hi Hoàng thái tử gia nhập học cung, cũng có thật nhiều người rối rít gia nhập học cung, Giang Nam thấy đám người Hoa Trấn Nguyên, Thiệu Thiên Nhai cùng Âu Tùy Tĩnh cũng chạy tới, còn có Tam Khuyết hòa thượng cúi đầu hướng trong hàng đệ tử học cung chui tới, lại bị Diệu Đế tiểu hòa thượng cùng Ngọc Chân Thượng Nhân kéo lôi trở lại.
Ngọc Chân Thượng Nhân luôn miệng nói:
Tam Khuyết hòa thượng bừng tỉnh đại ngộ, gãi gãi đầu trọc, cười nói:
Cái trán của Đa Văn Thánh Nhân toát ra mồ hôi lạnh, thầm thở dài nguy hiểm thật:
Lúc mọi người đang có tính toán riêng của mình định tản đi, rời học cung, đột nhiên, Huyền Hoàng Mẫu Khí chấn động, một cổ uy nghiêm kinh khủng xuyên thấu Huyền Hoàng Mẫu Khí nặng nề, một thanh âm ở trên bầu trời Huyền Hoàng Học Cung vang lên:
Mọi người kinh hãi, Bổ Thiên thần nhân rất ít tự mình lộ diện, cho dù là Vọng Tiên Đài mở ra, Huyền Hoàng Lão Tổ cũng không tự mình phủ xuống, mà giờ khắc này hai vị lão tổ của hai Đại Thế Giới lại tự mình tới, nhất định là xảy ra đại sự!
Lại có một thanh âm oanh ra Huyền Hoàng Mẫu Khí nặng nề, truyền động đến bầu trời học cung, thanh âm như sấm chấn động hư không.
Ầm ầm!
Huyền Hoàng mẫu khí bao phủ Huyền Hoàng Học cung trùng trùng điệp điệp đột nhiên nổ tung, Thần Quang vạn đạo, hai Thần Nhân cơ hồ đồng thời đi vào trên không Huyền Hoàng Học cung, quanh thân bị bao phủ bên trong Thần Quang vô cùng, làm cho không người nào có thể thấy rõ diện mục Thần Nhân bên trong Thần Quang.
Thân thể của bọn hắn giấu vào vô cùng thời không, từ xa nhìn lại dị thường quảng đại, như là tinh không rộng lớn cao ngạo, làm cho người kính ngưỡng!
Bổ Thiên Thần Nhân!
Thanh âm chấn động Học cung kia đột nhiên vang lên, quát:
Hư không chấn động, lại có một Thần Nhân từ trong hư không bước ra, cũng bao phủ ở bên trong Thần Quang, thấy không rõ diện mục, bất quá hẳn là Huyền Hoàng lão tổ, trầm giọng nói:
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License