Lưu Kiếm thu trường kiếm vào trong nhẫn trữ vật, ánh mắt trầm xuống rồi nói.
Đoạt Hồn Vương oán hận không thôi, một cỗ hàn ý lan tràn. Hắn chuẩn bị đầy đủ như thế không ngờ lại bị người khác ngăn cản, hận ý trong nội tâm như thế nào không cần đoán cũng biết.
Một trong Vọng Giang song hùng nói.
Đoạt Hồn Vương lạnh nhạt nói.
Trong nham động, một đạo thân ảnh chật vật chạy ra. Chính là một Linh Suất thất trọng của Vạn Tượng môn. Người này quay đầu nhìn chăm chú vào trong nham động, trong mắt hiện lên sự kinh hãi rồi lập tức rời khỏi nơi này.
Phi Linh môn, trong đình viện hậu sơn. Lúc này Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi tự mình tới đình viện. Ở trong đình viện lúc này còn có Thiên Độc Yêu Long, Lộc Sơn lão nhân, Thanh Hỏa lão quỷ, Lưu Tinh Hà, Ngô Dũng và huynh muội Hoa gia.
Trong tay Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh có một khối ngọc giản chứa tin tức. Sau khi quang mang trên ngọc giản ảm đạm, đôi mắt xinh đẹp của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh mở ra, vẻ mặt không ngừng biến hóa.
Ánh mắt dừng lại, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh hít sâu một hơi rồi hỏi Diệp Phi.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi hỏi:
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh khẽ thở dài nói:
t r u y e❤n c u a t u i N e t
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi hỏi?
Sắc mặt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cực kỳ ngưng trọng, lại nói:
Lúc này trong đại điện vang lên thanh âm của Đông Vô Mệnh. Thân ảnh Đông Vô Mệnh chậm rãi xuất hiện.
Râu Thiên Độc Yêu Long run lên, có chút kinh ngạc nói.
Đông Vô Mệnh khẽ mỉm cười nói.
Nhìn thấy Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh khẽ nhíu mày rồi nói.
Nhìn thấy sắc mặt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, sắc mặt Đông Vô Mệnh lập tức trầm xuống rồi nói.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nhìn Đông Vô Mệnh rồi hỏi.
Hoa Mãn Lâu hỏi.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Đông VÔ Mệnh có chút giật mình, lập tức nói:
Hoa Mãn Ngọc nhanh chóng nhớ tới một ít tin tức về Huyền Thiên bí cảnh rồi nói với mọi người.
Đông Vô Mệnh đi qua đi lại. Lúc trước hắn có một mình, nếu như nhận được tin tức như vậy đã sớm chạy tới đó. Nói không chừng còn nhận được chỗ tốt. Thế nhưng bây giờ có Phi Linh môn, hắn không thể không trầm ổn hơn. Phi Linh môn thật vất vả mới có ngày hôm nay, không thể tùy tiện làm mọi việc.
Nhìn Đông Vô Mệnh do dự không quyết, Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói.
Thiên Độc Yêu Long không chút do dự nói.
Ánh mắt Đông Vô Mệnh hơi sáng lên rồi nói.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Trong nham động, thời gian giống như cát chảy lặng lẽ trôi qua. Thời gian nửa tháng trong nháy mắt qua đi.
Trong nham động, lúc này trước người Lục Thiếu Du có năm cỗ thi thể. Ba Linh Suất của Vạn Tượng môn lúc này đều bị Lục Thiếu Du thôn phệ, tiêu hao của Lục Thiếu Du nhanh chóng được khôi phục. Ba Linh Suất, trong đó có một Linh Suất lục trọng. Thế nhưng sau khi thôn phệ ba Linh Suất này, phương diện linh lực của Lục Thiếu Du tăng lên Linh Suất lục trọng trung kỳ. Đến lúc này số năng lượng cần để đột phá càng lúc càng lớn. Một Linh Suất lục trọng bị cắn nuốt, sau khi bỏ đi tạp chất, Lục Thiếu Du chỉ có thể thu được một phần mười linh lực. Chút linh lực này đối với Lục Thiếu Du mà nói, không có bao nhiêu hiệu quả.
Mà sau khi thôn phệ hai Vũ Suất lục trọng, phương diện vũ giả của Lục Thiếu Du lại đến biên giới đột phá. Bởi vì vốn cấp bậc vũ giả của Lục Thiếu Du đã sớm tới sát biên giới Vũ Suất lục trọng đỉnh phong. Cho nên dựa theo phỏng đoán của Lục Thiếu Du, thôn phệ một Vũ Suất lục trọng là có thể đột phá. Mà lúc này thôn phệ hai Vũ Suất lục trọng, muốn đột phá đương nhiên không thành vấn đề.
Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống. Không gian quanh người lúc này chấn động mãnh liệt. Một cỗ chân khí thuộc tính thổ từ trong người Lục Thiếu Du tuôn ra. Sau đó giống như một đầu mãng xà màu vàng du động bên ngoài cơ thể hắn. Sau đó theo hô hấp mà tiến vào trong cơ thể.
Mà trong quá trình này trong thiên địa lúc này có một cỗ năng lượng thiên địa xen kẽ tiến vào trong cơ thể Lục Thiếu Du. Dưới sự bổ sung của năng lượng trong thiên địa, khí tức quanh người Lục Thiếu Du nhanh chóng tuôn ra.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License