Linh Vũ Thiên Hạ


Tác giả: Vũ Phong

Chương 2380: Thần Tử, Thần Nữ



Nữ tử này nhìn chung quanh, đôi mắt dễ thương khẽ đảo, nói:

Các đệ tử nghi hoặc một chút rồi rồi mới phát hiện ra đây là tục danh của chưởng môn.

Nữ tửliền nói với tên đệ tử đầu lĩnh này.

Tên đệ tử này kinh ngạc không thôi. Nữ tử này không ngờ lại dám gọi thẳng tục danh của chưởng môn, hơn nữa dường như còn có quan hệ sâu. Hắn cũng không dám lạnh nhạt, giọng điệu cũng mềm đi vài phần, nói:

Đôi mắt xinh đẹp của nữ tử này khẽ đổi, nói:

Thanh niên này càng thêm khiếp sợ. Nữ tử này rốt cuộc là ai, không ngờ ngay cả Đại tiểu thư dường như nàng cũng quen biết. Hắn càng không dám đắc tội.

Ngoài Phi Linh môn, Lục Tiểu Bạch vừa vặn đi ra ngoài, nhìn thấy nữ tư động lòng người này. Hắn vừa mới nhìn đã lập tức nhận ra đây chính là Độc Cô Băng Lan trên trấn Thanh Vân năm đó.

Nữ tử này nhìn qua Lục Tiểu Bạch, một lát sau mới nhận ra.

Lục Tiểu Bạch có chút kích động, không ngờ nàng ta còn nhớ tới mình, hắn mừngrỡ nói:

Độc Cô Băng Lan hỏi, tiểu thư lúc này vẫn còn đang chờ nàng trở về thông báo a.

Lục Thiếu Du sửng sốt nói.

Độc Cô Băng Lan sững sờ, có chút bối rối, ánh mắt khẽ đổi, nói:

Độc Cô Băng Lan nói xong, đem một khối ngọc giản trong người giao cho Lục Tiểu Bạch.

Một lát sau, trong Phi Linh môn, ở đình viện hậu sơn, vẻ mặt đám người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi có chút bối rối.

Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi có chút bối rối nói. Chưởng môn đi Tổ Yêu lâm và Linh Hoàng nhai, cũng không nói trước đi tới Tổ Yêu lâm và Linh Hoàng nhai cần mấy tháng. Chính bọn họ cũng không biết hiện tại chưởng môn đang ở trong Tổ Yêu lâm hay Linh Hoàng nhai. Huống chi Tổ Yêu lâm và Linh Hoàng nhai lớn như vậy, muốn tìm ra mấy người chưởng môn, đừng nói là một tháng, cho dù một năm cũng khó mà tìm được.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đắn đo nhìn thiếp mời của Độc Cô gia rồi nói.

Lục Tiểu Bạch nói.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh hỏi Lục Tiểu Bạch.

Lục Tiểu Bạch nói.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói:

Lục Tiểu Bạch lắc đầu nói:

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói.

Lục Tiểu Bạch do dự một chút, nói:

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

Trong một sơn mạch ít ai lui tới. Từng dãy núi trọng điệp, cao ngất. Gợn sóng trong không gian lóe lên, mấy đạo thân ảnh xuất hiện ngoài ngọn núi. Mấy người này chính là đám người Lục Thiếu Du, Dương Quá, Lục Tâm Đồng, Kim Huyền, Thiên Sí Tuyết Sư, Mặc Lang, Phi Thiên Ngô Công, còn có Thiên Độc Yêu Long.

Lục Thiếu Du quay đầu nhìn về phía ngọn núi sau lưng, nơi này đã là Cổ Vực rồi.

Kim Huyền đứng chắp tay, nhìn lên không trung, nói nhỏ:

Lục Thiếu Du sững sờ, ba vạn năm, Kim Huyền này rốt cuộc đã sống bao lâu, mà thực lực đã tới một bước kia rồi.

Dương Quá nói.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, rất muốn hỏi một chút xem thực lực của Kim Huyền đã tới mức nào, thế nhưng lại có chút ngại ngùng.

Rống.

Một lát sau, Thiên Sí Tuyết Sư gầmlên một tiếng trầm thấp, hóa thành bản thể. Dùng tốc độ của Thiên Sí Tuyết Sư hiện tại đã có thể so sánh với điện mang. Giống như lưu quang xẹt qua trên không trung. Tốc độ hoàn toàn chính là phá không lao đi, nhanh tới mức tận cùng.

Trong Phi Linh môn, ở một đình viện phía sau núi, hai mắt Nam thúc như sao, mắt nhìn một khối ngọc giản trong tay, ánh mắt biến đổi, hỏi Lục Tiểu Bạch bên người:

Lục Tiểu Bạch nói, việc này hắn chắc chắc mình không có nghe nhầm.

Nam thúc nói, phất tay ý bảo Lục Tiểu Bạch lui xuống. Lục Tiểu Bạch cũng không dám hỏi nhiều, liền lui xuống.

Trong phòng nhỏ, Thiên Địa nhị lão, Thánh Thu Linh Tôn, Sát Phá Quân đều ở bên trong.

Ánh mắt Nam thúc chớp động, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Thân hìnhThánh Thủ Linh Tôn cực kỳ hư ảo, thế nhưng ánh mắt lại trong suốt.

Nam thúc nhìn mọi người, đôi mắt đục ngầu trong nháy mắt bắn ra tinh quang, nói:

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License