Linh Vũ Thiên Hạ


Tác giả: Vũ Phong

Chương 2405: Thân Phận Của Nam Thúc 3



Vân Hồng Lăng trừng mắt nhìn nam tử áo xanh trước mắt, nhìn qua cấm chế bên ngoài, trong mắt lại có chút chờ mong. Lập tức nàng nhìn thấy thân ảnh kia đè lên người mình, một cảm giác quen thuộc lần nữa xuất hiện trong môi nàng.

Hai tay Lục Thiếu Du không ngừng chạy trên thân thể mềm mại kia, vuốt ve cấm địa trước ngực. Máu trong cơ thể đã sớm sôi trào, trong lòng nóng như lửa đốt. Đầu lưỡi hai người còn đang dây dưa với nhau. Dưới sự khiêu khích bực này Vân Hồng Lăng cơ hồ tê liệt ngã xuống giường, mặc kệ Lục Thiếu Du muốn làm gì thì làm, không có chút sức lực phản kháng.

Trên giường, hô hấp hai người ngày càng dồn dập, Lục Thiếu Du rốt cuộc tiến vào trang phục, cảm nhận eo thon rắn chắc cùng với bờ mông đày đặn, đụng vào da thịt trắng nõn dưới đùi, bàn tay tùy ý xoa nắn làn da bóng loáng, thưởng thức sự mềm mại cùng co dãn.

Vân Hồng Lăng thở gấp liên tục, khẽ oằn mình, trong vô thức phối hợp với ma chưởng của Lục Thiếu Du.

Một lát sau, thân thể mềm mại, lung linh của Vân Hồng Lăng xuất hiện trong mắt Lục Thiếu Du, thân thể lung linh, mềm mại như đang đợi cuồng phong bạo vũ tới.

GIờ phút này rốt cuộc Lục Thiếu Du đã không có cách nào có thể nhịn được.

Sưu.

Độc long ngẩng đầu tiến vào, lấp đầy cấm địa.

Ngoài đình viện tinh xảo, Độc Cô Băng Lan lo lắng xông vào đình viện.

Độc Cô Cảnh Văn đi ra, nhìn Độc Cô Băng Lan rồi hỏi.

Độc Cô Băng Lan thở một hơi, nói:

Độc Cô Cảnh Văn biến sắc, trong mắt tràn ngập hàn ý. Lạnh lùng quát một tiếng, thân ảnh xinh đẹp lập tức biến mất tại chỗ.

Độc Cô Băng Lan biến sắc, lập tức đuổi theo.

Đại chiến trong phòng không biết kéo dài bao lâu lúc này mới lặng lẽ rút quân. Thân thể Vân Hồng Lăng giống như con rắn nhỏ dính sát vào trong lồng ngực rắn chắc kia. Mười ngón tay không ngừng vuốt ve lồng ngự, trong mắt hiện lên sự thỏa mãn.

Ngoài phòng, một âm thanh nhẹ nhàng vang lên.

Vân Hồng Lăng lập tức run lên, hung hăng trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, đột nhiên tay nắm lấy độc long đang nghỉ ngơi, nói:

Dứt lời, Vân Hồng Lăng vội vàng từ trên giường nhảy xuống, mặc y phục.

Lục Thiếu Du bất đắc dĩ cười cười.

Một lát sau cấm chế mở ra, bên ngoài cấm chế là thân ảnh xinh đẹp của Bắc Cung Vô Song. Váy dài bồng bềnh, đẹp tới tận cùng giống như tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian.

Vân Hồng Lăng có chút ngại ngùng, khuôn mặt đỏ ửng, dịu dàng đi tới bên người Bắc Cung Vô Song, giống như bị người khác nắm thóp.

Bắc Cung Vô Song kéo tay Vân Hồng Lăng đi vào trong phòng, miệng nở nụ cười thản nhiên.

Vân Hồng Lăng trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du cười khổ, cúi đầu nói với Bắc Cung Vô Song:

Bắc Cung Vô Song gật đầu:

Lục Thiếu Du nghĩ nghĩ, tựa hồ có ấn tượng, khẽ gật đầu nói:

Bắc Cung Vô Song nói.

Lục Thiếu Du nhíu mày, sáu đại nhân hoàng tộc thật làm người hâm mộ, sinh ra một hậu bối đã có thiên phú hơn người, mà người có thiên phú tốt bên ngoài cũng không biết cần cố gắng bao nhiêu, nhưng vẫn không lấy được thiên phú bẩm sinh của sáu đại nhân hoàng tộc.

Còn đang suy tư, Lục Thiếu Du chợt hét thảm một tiếng, trên đùi truyền tới đau đớn khiến cho hắn nhảy dựng lên.

Vân Hồng Lăng hừ khẽ một tiếng, rất rõ ràng người vừa xuống tay chính là nàng.

Lục Thiếu Du vuốt đùi cười khổ, cô nàng này đúng là bình dấm chua, cũng may Lữ Tiểu Linh vắng mặt không có ở đây.

Vân Hồng Lăng hài lòng mỉm cười, lập tức lôi kéo Bắc Cung Vô Song, ánh mắt tò mò hỏi:

Bắc Cung Vô Song kéo mọi người ngồi xuống tán gẫu chuyện xảy ra mấy năm nay, kỳ thật cũng không có gì, sau khi nhận được truyền thừa nàng vẫn một mực tu luyện, mà Bắc Cung gia tộc cũng có mạng lưới tin tức của mình, những chuyện bên ngoài đặc biệt là chuyện của Phi Linh môn, Bắc Cung Vô Song cực kỳ rõ ràng.

Lục Thiếu Du hỏi.

Bắc Cung Vô Song khẽ cười.

Lục Thiếu Du có chút kinh ngạc, hắn tu luyện miệt mài cũng chỉ đột phá tới Vũ tôn lục trọng mà thôi, không nghĩ tới nàng lại đột phá nhanh như vậy.

Lục Thiếu Du cảm thán, sáu nhân hoàng tộc thật sự làm người hâm mộ, người bên ngoài có mấy ai có thể so sánh.

Lục Thiếu Du tò mò hỏi.

Bắc Cung Vô Song nói:

Lục Thiếu Du có chút cảm thán, ở bên ngoài, Vân Dương tông Khuất Đao Tuyệt cùng Lăng Phong bọn họ đều là người nổi bật, nhưng so sánh với giới trẻ tuổi Bắc Cung gia tộc, có thể nói là cách biệt một trời, đương nhiên Nguyên Nhược Lan, Lăng Thanh Tuyệt, Lăng Thanh Tuyền, Tử Yên bọn họ đều ngoại lệ.

Bắc Cung Vô Song nhìn Lục Thiếu Du, mặc dù biết hắn bất phàm, nhưng người của sáu hoàng tộc thật không tầm thường, có thể xem là người mạnh nhất giới trẻ tuổi trên đại lục.

Lục Thiếu Du cười cười, nếu như có cơ hội, hắn cũng muốn xem một chút.

Bắc Cung Vô Song nói:

Lục Thiếu Du nhíu mày nói.

Bắc Cung Vô Song mỉm cười nói.

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License