Linh Vũ Thiên Hạ


Tác giả: Vũ Phong

Chương 2443: Đế Phẩm Chi Tượng



Mảnh thiên không này tựa hồ bị liên lụy, lập tức tối sầm, năng lượng khủng bố không ngừng ngưng tụ, chỉ có đạo thanh bạch ám tím quang mang tiếp tục phóng lên cao.

Thiên địa hôn ám làm vô số người kinh hãi, mây đen tràn ngập không trung, phảng phất như thiên địa đột nhiên lâm vào trong tối đen.

Một cỗ năng lượng vô hình dao động, mặt đất chớp lên, không gian run rẩy.

Trong không gian của Độc Cô gia tộc, mặt nước nổi lên sóng to gió lớn, núi non nứt nẻ, mang theo âm thanh như tiếng sấm sét truyền ra, phảng phất như linh hồn đều run rẩy lên.

Thiên địa biến sắc, nháy mắt hoàn toàn tối đen.

Lúc này trên Thần Hoàng thai chỉ còn nhìn thấy thanh bạch ám tím quang mang phóng lên cao, biến hóa làm người sợ hãi.

Chỉ nháy mắt không ít chân khí vô hình tràn tới, động tĩnh kinh người đã kinh động bọn họ, trong thiên địa lại biến thành yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng sấm sét vang rền làm người ta cảm giác vô cùng đáng sợ.

Oanh long long!

Trên quảng trường, thực lực thấp đã bắt đầu phủ phục xuống đất.

Oanh long!

Vân Tiếu Thiên ngây người, ánh mắt hoàn toàn dại ra.

Kim Huyền không nhịn được tán thưởng.

Nam thúc ngẩng đầu, trong mắt lộ vẻ tán thưởng.

Lời nói cuồng ngạo bá đạo quanh quẩn trong không trung, thanh ảnh xuất hiện phía trên thanh bạch ám tím quang trụ, một đạo dải lụa sáng ngời rơi lên trên quang trụ kia.

Phanh!

Một tiếng sấm vang, quang trụ nứt toác thành vô số mảnh nhỏ.

Quang trụ phá nát, hào quang bao phủ trên người Lục Thiếu Du, nhìn qua giống như thần tích, trong mắt hắn bắn ra tinh quang, một viên đan dược lớn cỡ ngón cái không ngừng xoay quanh lòng bàn tay của hắn.

Lục Thiếu Du quát một tiếng, Tử Lôi Huyền Đỉnh hóa thành tử sắc lưu quang thu vào trong ấn đường của hắn, hết thảy xung quanh đều bình tĩnh trở lại.

Vẻ mặt Độc Cô Trường Linh khiếp sợ nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt lộ vẻ không tưởng tượng nổi, mà người Thần Hoàng đoàn đều ngây dại, vô cùng rung động.

Nhóm người Độc Cô Cảnh Văn đều run lên, cười rạng rỡ.

Xuy!

Lục Thiếu Du rơi xuống Thần Hoàng thai, kim mang thu liễm, lập tức quay về trên Tiểu Hồn Anh xoay quanh, nhưng linh lực cùng linh hồn lực của hắn vẫn tràn đầy.

Chẳng qua ý cảnh có thể nắm giữ hết thảy trong tay cũng biến mất, trong đầu thoáng đau đớn, tựa hồ tu vi của hắn còn chưa thoát khỏi ảnh hưởng của ý cảnh khổng lồ kia.

Ánh mắt đảo qua, Lục Thiếu Du nhìn Độc Cô Trường Linh, nói:

Sắc mặt người Độc Cô gia tộc biến hóa, không ai nguyện ý đi lên, người nào cũng đã biết phẩm cấp của đan dược mạnh yếu ra sao.

Nam thúc nhìn Thần Hoàng thai, ánh mắt thu liễm, khôi phục lại vẻ thản nhiên.

Độc Cô Cảnh Văn đi tới, nói:

Độc Cô Ngạo Vũ nhìn nữ nhi, lại nhìn Thần Hoàng thai, thân ảnh chợt lóe đã đi lên đài, nhìn Nam thúc nói:

Nam thúc nói.

Độc Cô Ngạo Vũ gật đầu, nhìn Cửu Chuyển Hóa Linh đan, nói:

Sau đó ánh mắt Độc Cô Ngạo Vũ nhìn qua Lục Thiếu Du, nói:

Nghe nói tới đây, ánh mắt mọi người dừng lại trên người Lục Thiếu Du, đều kích động chờ đợi kết quả cuối cùng.

Dừng một thoáng, Độc Cô Ngạo Vũ nhìn Lục Thiếu Du, nói tiếp:

Trong mắt Độc Cô Ngạo Vũ lộ vẻ tán thưởng không hề che giấu, thậm chí khi hắn nói tới chuẩn đế phẩm đan dược, thân thể cũng run lên.

Nghe được lời nói của Độc Cô Ngạo Vũ, thân hình Độc Cô Trường Linh run rẩy, lảo đảo bật lui ra sau mấy bước, vẻ mặt xám như tro tàn lẫn kinh hãi.

Mọi người khiếp sợ, thân là tộc nhân trực hệ Độc Cô gia, tự nhiên cũng biết điều này đại biểu cho chuyện gì, đại biểu Lục Thiếu Du tuyệt đối là yêu nghiệt, là một tồn tại nghịch thiên.

Nhóm người Hiên Viên Triệt đều cảm thán.

Lục Thiếu Du cũng không ngờ mình luyện chế Đế Linh Tấn Thần đan chỉ có cấp độ bát phẩm cao giai đỉnh, nhưng không hiểu vì sao luyện thành lại là cấp độ chuẩn đế phẩm.

Theo hắn suy đoán, chẳng lẽ sư phụ Chí Thánh đại đế đã phỏng đoán sai lầm, dù sao tuy sư phụ hắn có đơn thuốc nhưng cũng chưa từng luyện chế qua.

Có lẽ có quan hệ với kim sắc tiểu đao, nhờ có tiểu đao phụ trợ cho nên hắn mới có thể đạt tới trình độ này.

Độc Cô Ngạo Vũ hiếu kỳ hỏi.

Tiếp xúc ánh mắt của Độc Cô Ngạo Vũ, Lục Thiếu Du chỉ cảm thấy như bị đại hải mênh mông bao quanh, một cảm giác vô biên vô hạn lao tới, trong lòng âm thầm run lên, thực lực cha của Cảnh Văn thật sự khủng bố.

Sau thoáng do dự, Lục Thiếu Du nói:

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License