Ngày thứ chín. Lục Thiếu Du mang theo tiếu ý tiến vào tứ trọng tiên cảnh. Trong tiên cảnh, Lục Thiếu Du sau khi đánh ra vài đạo lưu quang, thân thể hắn đã xuất hiện trong một thông đạo tràn ngập sương mù màu trắng.
Khóe miệng giương lên, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, tay móc ra một đống Địa Linh đan nhét vào trong miệng. Hiện tại hắn đã là Linh Phách tam trọng đỉnh phong, không cần nhiều linh lực dẫn dắt lắm cũng có thể đột phá tới tứ trọng được.
Địa Linh đan chỉ là đan dược tam phẩm cao giai, đối với tu vi Linh Phách tam trọng hiện tại của Lục Thiếu Du cũng không có bao nhiêu tác dụng, có chút yếu kém. Thế nhưng mấy ngày nay hắn chuyên môn luyện chế không ít Địa Linh đan, định dùng nó để mạnh mẽ đột phá.
Đến tiên cảnh đột phá, đương nhiên Lục Thiếu Du còn có dự định khác. Lần trước hắn đột phá khiến cho linh hồn lực được tẩm bổ không ít. Khiến cho hắn từ Linh Phách tam trọng đột phá tới Linh Phách tam trọng đỉnh phong. Lúc này hắn muốn diễn lại trò cũ cho nên mới tới đây.
Lần trước đột phá, bởi vì có tác dụng của khí tức vô hình trong tiên cảnh khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác linh hồn lực của hắn tăng trưởng không ít. Hồn đan trong đầu ngày càng sáng bóng, chỗ tốt không ít.
Ăn vào một đống Địa Linh đan, Lục Thiếu Du lập tức chìm đắm trong tu luyện. Năng lượng do Địa Linh đan biến thành đối với Lục Thiếu Du hiện tại mà nói là rất yếu, thế nhưng chút năng lượng yếu ớt này khi tiến vào trong đầu hắn lập tức khiến cho linh lực trong đầu có chút dị động, không bao lâu sau, linh lực trong người Lục Thiếu Du bắt đầu có chút hoạt bát.
Trên Vân Dương Tông, trong một đình viên, Vân Khiếu Thiên, Đại hộ pháp đang ngồi trong đó. Vẻ mặt Vân Khiếu Thiên lúc này đang nhíu mày.
Vân Khiếu Thiên nói, ánh mắt lúc này có vẻ ngưng trọng.
Đại hộ pháp đáp.
Vân Khiếu Thiên nói.
Đại hộ pháp nói.
Vân Khiếu Thiên thấp giọng nói.
Đại hộ pháp do dự một chút rồi nói.
Vân Khiếu Thiên lại nói:
Đại hộ pháp nói.
Vân Khiếu Thiên khẽ thở dài.
Đại hộ pháp cũng than thở.
Vân Khiếu Thiên cười khổ nói.
Đại hộ pháp nói.
Vân Khiếu Thiên nói.
Đại hộ pháp sau khi do dự một chút rồi nói.
Vân Khiếu Thiên sửng sốt, khe khẽ thở dài, không biết trong lòng hiện tại đang nghĩ gì.
Đại hộ pháp nói.
Vân Khiếu Thiên cười khổ.
Đại hộ pháp có chút cảm khái nói.
Trong tứ trọng tiên cảnh, khí tức của Lục Thiếu Du không ngừng kéo lên, quang mang quanh thân bắt đầu sáng chói.
Phanh.
Một tiếng trầm muộn vang lên, linh lực trong đầu Lục Thiếu Du khuếch tán về bốn phía. Lúc này Hồn đan cũng nhanh chóng xoay tròn.
Đúng lúc này, bên ngoài cơ thể Lục Thiếu Du không ngừng có linh lực tiết ra. Sau đó tạo thành một vòng xoáy quanh người hắn, một cỗ lực hút từ trong vòng xoáy xuất hiện đem đám sương trắng chung quanh hút vào.
Trong lúc vô hình, sương trắng bị hút vào trong cơ thể Lục Thiếu Du. Một lát sau khí tức kia như ào ào kéo đến, đủ để cho Lục Thiếu Du trực tiếp thôn phệ luyện hóa.
Cảm nhận một màn này trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi mừng như điên, lần thứ hai bắt đầu thôn phệ cỗ năng lượng bàng bạc này. Âm Dương Linh Vũ quyết khẽ vận chuyển lập tức chuyển hóa thành năng lượng tinh thuần.
Trong thông đạo, quanh thân Lục Thiếu Du lúc này đã bị đám sương trắng đậm đặc bao vây. Trong đám sương trắng, khí tức kia ào ào kéo đến hóa thành năng lượng bàng bạc tiến vào trong cơ thể Lục Thiếu Du.
Trong đình viện lúc này có một đệ tử đứng ngoài cửa bẩm báo với Vân Khiếu Thiên.
Vân Khiếu Thiên nhướng mày, lập tức cùng Đại hộ pháp đi tới Vũ Linh ảo cảnh.
Mấy vị hộ pháp phụ trách Vũ Linh ảo cảnh lúc này đang không ngừng nghị luận.
Trong đại điện, lúc này có không ít đệ tử từ trong Vũ Linh ảo cảnh đi ra ngoài. Trong chúng đệ tử cũng có một vài Linh giả, nếu như Lục Thiếu Du ở đây cũng có thể nhận ra một người quen của hắn, đó là Tần Thiên Hạo của Tần gia ở Trấn Thanh Vân.
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License