Linh Vũ Thiên Hạ


Tác giả: Vũ Phong

Chương 778: Đột Phá Cửu Trọng (1)



Lữ Chính Cường nói.

Vương trưởng lão nói.

Lữ Chính Cường nhíu mày:

Lưu trưởng lão đáp.

Lữ Chính Cường do dự một thoáng, nhướng mày hỏi.

Hai trưởng lão đưa mắt nhìn nhau, tựa hồ không thuận tiện nói ra.

Nhìn vẻ khó khăn của hai người, Lữ Chính Cường nghi hoặc nói.

Vương trưởng lão do dự nói.

Lữ Chính Cường nói.

Vương trưởng lão nói.

Ánh mắt Lữ Chính Cường chợt lóe, nhất thời hỏi.

Lưu trưởng lão kích động nói, mang theo vẻ tức giận.

Lữ Chính Cường nhíu mày, thần sắc khó xem.

Lữ Chính Cường liền hỏi.

Lưu trưởng lão nói.

Quách Văn Tinh tận mắt nhìn thấy Lục Thiếu Du thi triển Thổ Sát Huyền Lôi, có thể nhìn ra chút đầu mối.

Lời của Vương trưởng lão còn chưa dứt, một thanh âm yêu kiều truyền tới:

Dứt lời, một thân ảnh xinh đẹp lướt vào đại điện, chính là Lữ Tiểu Linh, nàng chu miệng lườm Vương trưởng lão cùng Lưu trưởng lão…

Nhìn thấy con gái bảo bối của mình, Lữ Chính Cường hỏi, ánh mắt mang theo tia nghiêm túc.

Lữ Tiểu Linh sửng sốt, lập tức chu miệng nói.

Lữ Chính Cường bất đắc dĩ nhìn nàng hỏi.

Lữ Tiểu Linh nói không ra lời, đôi mắt vừa chuyển, lộ ra tia giảo hoạt, nói:

Lữ Chính Cường nói, nhìn thấy thần sắc của con gái bảo bối, khẽ thở dài.

Lữ Tiểu Linh nhất thời cả kinh kêu lên.

Lữ Chính Cường ra vẻ nghiêm mặt nói, ánh mắt luôn nhìn chăm chú vào thần sắc Lữ Tiểu Linh.

Lữ Tiểu Linh nói.

Lữ Chính Cường nhìn con gái hỏi.

Trên khuôn mặt Lữ Tiểu Linh hiện lên một tia đỏ ửng, mang theo vẻ thẹn thùng, nói:

Dứt lời, Lữ Tiểu Linh vội vàng rời khỏi đại điện, lúc rời đi lại quay đầu nhìn Lữ Chính Cường nói:

Nhìn chằm chằm bóng lưng của Lữ Tiểu Linh, Lữ Chính Cường sửng sốt, sau đó khẽ thở dài.

Vương trưởng lão còn chưa nói xong, Lữ Chính Cường đã nói:

Quách Văn Tinh nói.

Lữ Chính Cường nghiêm mặt nói.

Bên trong Ám đường của Phi Linh môn, giờ phút này đường chủ các đường đều ngồi bên trong, sắc mặt có chút ngưng trọng.

Trong đôi mắt đẹp của Quỷ Ảnh La Sát hiện ra tia lo lắng.

Thiết Quyền Hoàng Phủ Kỳ Tùng hỏi.

Diệp Mỹ khẽ gật đầu.

Hoàng Phủ Kỳ Tùng hít sâu một hơi.

Khang Tử Vân nói.

Lục Tiểu Bạch nói.

Hoàng Phủ Kỳ Tùng nói.

Đêm khuya, bóng đêm như ẩn như hiện, vài ngôi sao lấp lánh trên không trung, một cơn gió đêm nhẹ nhàng thổi qua, tàng cây bị gió thổi vang lên tiếng xào xạc.

Trên một sườn núi, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi, Thiên Sí Tuyết Sư, tiểu Long đều ở bên cạnh chờ đợi. Lúc này Lục Thiếu Du giống như đang nhập định, quanh thân hiện lên hoàng mang, không khó phát hiện chân khí của hắn đang chậm rãi tăng cường.

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License