Linh Vũ Thiên Hạ


Tác giả: Vũ Phong

Chương 843: Xử Lý Việc Vặt



Suy ngẫm một phen, Lục Thiếu Du không thể không nghĩ tới việc tìm Linh Tướng để thôn phệ, trong đám thế lực phụ cận sơn môn, căn bản không có Linh Tướng thích hợp để mình thôn phệ, sơn môn bình thường sẽ không có Linh Tướng, hay những Linh Tướng có trình độ áp chót.

Một lát sau, Lục Thiếu Du chuẩn bị một phen rồi rời khỏi mật thất trong sơn động.

Ở phía sau núi, Lục Thiếu Du đã gặp được Tiểu Long và Thiên Sứ Tuyết Sư, Thiên Sứ Tuyết Sư rốt cuộc cũng đột phá lần nữa, đến tứ giai hậu kỳ, khí tức cũng cường hãn hơn không ít.

Trở lại đình viện, Đông Vô Mệnh nhìn thấy tốc độ hồi phục của Lục Thiếu Du thì đã không lấy gì làm lạ nữa, nhìn mãi thành quen rồi.

Trong đình viện, Lục Thiếu Du gặp được Quỷ tiên tử Bạch Oánh, nhìn khí tức của nàng thì có lẽ vết thương đã khôi phục gần hết rồi.

Bạch Oánh nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du gật đầu, trong lòng cảm thấy ấm áp, xem ra, Quỷ tiên tử Bạch Oánh thật sự lo lắng cho mình, Quỷ tiên tử Bạch Oánh chưa từng tỏ vẻ quan tâm ai khác như vậy.

Quỷ tiên tử Bạch Oánh hỏi.

Lục Thiếu Du không chút do dự, lập tức nói.

Quỷ tiên tử Bạch Oánh nói.

Lục Thiếu Du mỉm cười, nhiều người mới tốt, loạn một chút cũng không sao cả, tới lúc đó mình mới có cơ hội, phỏng chừng tới lúc Linh giả cũng không ít, mình vừa lúc có thể thôn phệ đám Vũ Suất kia.

Việc ở Vụ Tinh Hải, Lục Thiếu Du cơ bản cũng biết hết cả rồi, sau đó Đông Vô Mệnh liền giao cho Lục Thiếu Du một cái ngọc giản, bên trên có lộ luyến của Vụ Tinh Hải, lộ tuyến là do Đông Vô Mệnh đi vào Vụ Tinh đại điện ở Vụ Tinh Hải ba mươi năm trước nên nhớ rõ, Vụ Tinh Hải vô cùng rộng lớn, lại bị sương mù dày đặc che phủ, rất dễ bị lạc đường, nếu như không có lộ tuyến chính xác, thì không thể nào tìm được Vụ Tinh đại điện.

Theo lời của Đông Vô Mệnh, Lục Thiếu Du cũng biết được toàn bộ đường chủ trong lục đường cơ bản cũng đều xuất quan cả rồi, thương thế cũng không có gì đáng ngại, Tương Viễn của Ám đường ba ngày trước cũng đã đột phá tớiVũ Suất nhị trọng.

Lúc xế chiều, Lữ Tiểu Linh đến đình viện sau núi, trong khoảng thời gian này, Lữ Tiểu Linh và Lục Tâm Đồng đã làm thân với nhau, cho nên cái đình viện sau núi này, cô ta cũng có thể ra vào tự nhiên, mọi người đều biết rõ Lữ Tiểu Linh và chưởng môn có quan hệ không thể nói rõ, đương nhiên cũng chẳng ngăn cản làm gì.

Nhìn thấy Phi Thiên Ngô Công trên người Lục Tâm Đồng, Lục Thiếu Du cũng hơi giật mình, con rết nhỏ cuộn mình trên vai Lục Tâm Đồng lúc này, khí tức nội liễm, nhưng khí tức mơ hồ tản ra từ người nó lại hoàn toàn không giống trước kia, cộng thêm Phi Thiên Ngô Công vốn chính là đột phá cùng lúc tại Thiên Sứ Tuyết Sư, khiến cho Lục Thiếu Du không khó để đoán ra Phi Thiên Ngô Công lúc này đã là lục giai sơ kỳ.

Lục Tâm Đồng chớp chớp mắt to, lộ ra vẻ giảo hoạt.

Lục Thiếu Du yêu thương vỗ đầu Lục Tâm Đồng một cái, mỉm cười, từ nay về sau có Phi Thiên Ngô Công ở bên cạnh Lục Tâm Đồng, cộng thêm thực lực của bản thân Lục Tâm Đồng, tuyệt đối có đủ khả năng tự bảo vệ lấy mình.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du xuất quan, Lữ Tiểu Linh liền nhào lên quấn lấy Lục Thiếu Du ngay, Lục Thiếu Du không khỏi phải đi dạo với Lữ Tiểu Linh tới trưa.

Lúc chạng vạng, Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ đều tới Phi Linh Môn, trong khoảng thời gian này, Lục Tiểu Bạch cũng đã có chỗ đột phá lần nữa, đã trở thành Vũ phách cửu trọng, tốc độ tu luyện thế này, so với đệ tử thân truyền của đại môn đại phái thì cũng không kém cạnh chút nào.

Hai người hồi báo hết thảy tin tức về Phi Linh Thương Hành và tiến độ xây thành, Lục Thiếu Du nghe xong cũng cảm thấy rất thoả mãn, hết thảy còn tốt hơn nhiều so với dự kiến của mình, sau khi Lục Thiếu Du căn dặn vài câu xong thì hai người họ mới rời đi, kỳ thật Lục Thiếu Du cũng không căn dặn gì nhiều, hai người Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ phụ trách kim đường, ngày càng quen với công việc, đã thành thạo tất cả.

Sau khi hai người Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ trở lại trấn Hoa Môn, Hoa Mãn Ngọc đến đại điện, trang phục vốn chỉ thuần một sắc trắng, hôm nay lại mặc thêm một kiện váy dài cung trang màu vàng nhạt, che khuất những đường cong của thân hình Linh lung kia, khiến cho kẻ khác càng thêm mơ màn.

Hoa Mãn Ngọc hỏi, ánh mắt đối với vị chưởng môn này đã là cung kính tuyệt đối, vốn nàng gia nhập Phi Linh Môn môn chỉ là tổ huấn của Bách Thú cốc, cộng thêm mạng của huynh muội mình là do chưởng môn cứu, sau quãng thời gian ở chung và tiếp xúc, nàng mới hoàn toàn tâm phục khẩu phục.

Lục Thiếu Du nói:

Hoa Mãn Ngọc lập tức nói tiếp:

Lục Thiếu Du mỉm cười, trấn Thiên Tinh dù sao cũng không phải của mình, có loạn cũng chẳng sao hết, không thể cứ để cho Lôi trưởng lão hưởng lợi dễ như vậy được, phỏng chừng tới lúc ấy lão có giận cũng không nỡ bỏ.`

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License