Linh Vũ Thiên Hạ


Tác giả: Vũ Phong

Chương 909: Thu Được Mã Tiền Tử (1)



Lục Thiểu Du nhìn vào đôi mắt khổng lồ của Thiên Độc Yêu Long rồi nói.

Thiên Độc Yêu Long nhìn Lục Thiểu Du, ngữ khí nói chuyện cũng đã ôn hoà đi một ít, vẫn cứ nghi hoặc mà nhìn Lục Thiểu Du, dường như có vẻ vô cùng nghi hoặc đối với thái độ có chút biến hoá của nhân loại đang đứng trước mắt.

Lục Thiểu Du nói.

Ánh mắt của Thiên Độc Yêu Long đầy vẻ sững sờ, không còn gì để nói, lúc đầu đúng là do hắn đuổi giết đám nhân loại và yêu thú này.

Lục Thiểu Du nói.

Thiên Độc Yêu Long nói, nhưng rõ ràng là khấu khí đã mềm mỏng hơn rất nhiều.

Ngữ khí của Lục Thiểu Du bắt đầu trầm xuống, ánh mắt hờ hững mang theo chút lãnh ý liếc qua Thiên Độc Yêu Long.

Thân thể của Thiên Độc Yêu Long xoay quanh bên trên đảo san hô lúc này chỉ còn lại phế tích, bắt đầu cảm thấy do dự, vì một thùng máu mà mất mạng, càng nghĩ thì càng cảm thấy không đáng chút nào.

Thiên Độc Yêu Long thoả hiệp, trước thực lực tuyệt đối và cái chết, nếu được lựa chọn thì hắn chọn mất máu.

Nghe thấy Thiên Độc Yêu Long chịu thoả hiệp, thân ảnh xinh đẹp của Bạch Linh loé lên, lập tức trở về bên người Lục Thiếu Du.

Tiểu Long nhớ lại mối thù bị đuổi giết, lúc này cơn giận vẫn còn chưa tiêu.

Thiên Độc Yêu Long nhìn Tiểu Long, không hề tức giận đối với những lời Tiểu Long nói, ngược lại còn mang chút nghi hoặc mà hỏi Tiểu Long.

Tiểu Long nói.

Thiên Độc Yêu Long dường như đã đoán ra được điều gì, thần sắc lộ vẻ kinh ngạc.

Tiểu Long có vẻ như đã thừa nhận, mắt nhỏ trừng to, nhưng thần sắc cũng có chút hoảng hốt, giống như đang nghĩ gì đó.

Thiên Độc Yêu Long nhìn Tiểu Long nói.

Những lời của Thiên Độc Yêu Long nói ra cũng khiến cho Lục Thiếu Du trợn mắt há mồm, Thiên Độc Yêu Long này cư nhiên lại hào phóng như vậy, cam lòng tặng lại vị trí yêu thương cho người khác.

Tiểu Long hừ một tiếng, nói:

Thiên Độc Yêu Long nói với Tiểu Long.

Tiểu Long trừng mắt nhìn Thiên Độc Yêu Long rồi nói.

Thiên Độc Yêu Long trầm giọng nói, thần sắc rất uể oải, giống như nghĩ tới chuyện gì đó không muốn nhớ tới vậy.

Tiểu Long ngẩng đầu nói.

Thiên Độc Yêu Long nói.

Tiểu Long nói.

Ánh mắt của Thiên Độc Yêu Long lập tức nhìn về phía Lục Thiếu Du, sau đó lại nhìn sang Bạch Linh, yêu thú thất giai của đối phương có thể vào đây được, đương nhiên là có cách có thể đi ra ngoài được rồi, ánh mắt đảo một vòng, sau khi do dự một chút thì nói:

Nghe thấy đoạn đối thoại của Thiên Độc Yêu Long và Tiểu Long, ánh mắt của Lục Thiếu Du liền biến hoá, xem ra tên Thiên Độc Yêu Long này dường như biết rõ thân phận của Tiểu Long, mà Tiểu Long sau lần đột phá này, dường như đã biết được không ít tin tức về thân thế của mình.

Ánh mắt loé lên, Lục Thiếu Du lập tức mỉm cười, nói:

Thiên Độc Yêu Long nói mang theo vẻ đắc ý, nhưng nghĩ tới những vết thương chồng chất trên người mình bây giờ, cảm giác đắc ý của hắn lập tức biến mất không còn sót lại chút gì.

Lục Thiếu Du nói.

Thiên Độc Yêu Long đưa mắt nhìn Lục Thiếu Du, dường như cũng cảm thấy hơi hứng thú, nhưng ánh mắt lập tức loé lên, nói:

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License