VŨ ĐỘNG CÀN KHÔN


Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu

Chương 307: Tình Báo



Một đạo hồng mang nhanh như chớp bay vút trên bầu trời, trong mơ hồ có tiếng sầm trầm thấp vang lên. Tốc độ của đạo hồng mang này cực kỳ nhanh, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã lướt qua không trung, cuối cùng đáp xuống tại một ngọn núi ở trong rừng sâu.

Lâm Động từ trên lưng Tiểu Viêm lao xuống, lập tức vứt Đằng Lỗi đang ngất xỉu xuống đất, ánh mắt nhìn về phía sau. Nơi này đã cách thành Đại Khôi khá xa, hơn nữa lần rút lui này hắn vô cùng cẩn thận, cho dù với thực lực của Âm Khôi Tông cũng khó mà truy đuổi được.

Lâm Động khẽ nhíu mày, nói. Lần này hắn vốn dĩ có thể tiêu diệt hoàn toàn Phân bộ của Âm Khôi Tông ở thành Đại Khôi, nhưng không ngờ Tào Chấn lại xuất hiện ngăn cản hắn. Với thực lực của hắn hiện tại, trong Tạo Khí Cảnh cơ hồ không có ai có thể ngăn cản được, nhưng nếu đối mặt với cường giả Bán Bộ Tạo Hóa như Tào Chấn thì hắn cũng có chút khó khăn.

Đương nhiên, nếu như mượn lực lượng của tiểu điêu thì việc giết Tào Chấn sẽ lại là chuyện khác, nhưng nếu như vậy sẽ bộc lộ thực lực của tiểu điêu. Lâm Động không hề muốn đem con át chủ bài của mình lộ ra trước mắt tất cả những người khác.

Lâm Động chép chép miệng, đột nhiên nhìn về phía Đằng Lỗi đang nằm dưới đất, nhàn nhạt nói:

Nghe thấy lời của Lâm Động, Đằng Lỗi đang nhắm tịt mắt đột nhiên mở mắt ra, vẻ mặt âm lãnh nhìn về phía Lâm Động, âm lãnh nói:

Lâm Động cười cười, mắt lộ hàn quang nhìn chằm chằm Đằng Lỗi:

Đằng Lỗi cười lạnh một tiếng, lập tức bị một chưởng đập mạnh lên trên mặt đất, thân hình rất nhanh lui lại mấy bước.

Nhưng khi thân hình Đằng Lỗi vừa mới lui lại thì một tiếng gầm giận dữ chợt vang lên, một chiếc đuôi mãng xà huyết sắc nhanh chóng lao đến, nhanh như tia chớp đánh lên thân thể hắn.

Trúng phải đòn này, sắc mặt Đằng Lỗi cũng nhất thời đỏ lên, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị đáng văng đi, va mạnh vào một khối cự thạch.

Ánh mắt Lâm Động lạnh lẽo, tâm thần nhất động, một ngọn Tinh Thần Chi Hỏa ngưng tụ lại trước mặt, sau đó chầm chậm bay tới trước mặt Đằng Lỗi, khiến hắn không dám động đậy chút nào.

Sắc mặt Đằng Lỗi tái nhợt. Hắn có thể cảm nhận được sát ý toát ra từ trong ánh mắt Lâm Động. Hơn nữa qua mấy lần giao thủ, hắn cũng hiểu Lâm Động không phải kẻ nhân từ gì, lập tức không cam lòng hét lên.

Lâm Động khẽ cười, nói.

Đằng Lỗi cười lạnh nói.

Lâm Động cười nói.

Nghe thấy vậy, sắc mặt Đằng Lỗi nhất thời biến đổi. Hắn đương nhiên đã nghe qua những tinh thần bí kỹ ngoan độc đó. Thứ đó đối với kẻ bị thi triển sẽ có tổn hại vô cùng nghiêm trọng, chỉ cần có chút không cẩn thận là sẽ trở thành một tên ngốc cả đời.

Sắc mặt không ngừng biến đổi, cuối cùng Đằng Lỗi rốt cuộc đành cắn răng nói. Tuy không biết Lâm Động rốt cuộc đang đe dọa hắn hay là muốn làm gì khác, nhưng hắn không muốn dùng tính mạng của mình để đặt cược.

Thấy thế, Lâm Động cũng mỉm cười. Những loại tinh thần bí kỹ ngoan độc đó hắn đương nhiên cũng không biết, tuy nhiên dùng để đe dọa thì hiển nhiên cũng có tác dụng không tệ.

Lâm Động nhàn nhạt nói.

Nghe thấy thế, đồng tử Đằng Lỗi đột nhiên co rút lại, đầu cúi xuống, lạnh lùng nói:

Lâm Động khẽ thở dài một cái, tay áo vung lên. Một đạo Tinh Thần Chi Hỏa hung hãn nhất thời đánh mạnh lên đỉnh đầu Đằng Lỗi, cảm giác nóng bỏng nhanh chóng tràn vào nê hoàn cung, thiêu đốt tinh thần lực trong đó.

Bị Tinh Thần Chi Hỏa xâm nhập vào nê hoàn cung, Đằng Lỗi nhất thời kêu lên thảm thiết, cảm giác đau đớn đó so với thương tổn nhục thể còn đáng sợ hơn nhiều.

Lâm Động hờ hững nhìn Đằng Lỗi lăn lộn trên đất, hai tay để sau lưng, mặc cho hắn kêu gào thảm thiết.

Dưới ánh mắt lạnh lùng của Lâm Động, Đằng Lỗi kiên trì được mấy phút, cuối cùng mới dùng thanh âm khàn đục nói. Hắn không thể không thỏa hiệp, tiếp tục để Tinh Thần Chi Hỏa thiêu đốt như vậy, nê hoàn cung của hắn sẽ bị đốt cháy hoàn toàn. Mà nê hoàn cung bị phá hủy so với cái chết đối với hắn còn đáng sợ hơn rất nhiều. Hai ngón tay thon dài của Lâm Động điểm ra, đạo Tinh Thần Chi Hỏa nhanh chóng lui trở về trên ngón tay của hắn, ánh mắt bình thản nhìn Đằng Lỗi, sắc mặt đã vô cùng tái nhợt.

Đằng Lỗi miệng thở phì phò, khàn khàn nói.

Ngón tay Lâm Động đùa nghịch với ngọn Tinh Thần Chi Hỏa, ánh mắt băng lãnh nói.

Lâm Động khẽ nhíu mày, nơi đó chính là Tổng bộ của Âm Khôi Tông, phòng ngự vô cùng cẩn mật, số lượng cường giả nhiều vô kể. Hắn có thể đi lại tự do trong thành Đại Khôi nhưng không chắc chắn có thể đi lại tự do trong thành Âm Khôi.

Nghe thấy thế, ánh mắt Lâm Động đột nhiên ngưng đọng lại. Tông chủ Âm Khôi Tông quả nhiên không phải nhân vật đơn giản, không ngờ có thể phát hiện ra phong ấn của Hắc Đồng Lão Nhân kia để lại trên Thôn Phệ Tổ Phù.

Thanh âm của tiểu điêu từ trong lòng Lâm Động vang lên.

Lâm Động lặng lẽ gật đầu. Bất kể thế nào thì hắn nhất định cũng phải đoạt được Thôn Phệ Tổ Phù. Cũng chỉ có như vậy hắn mới có thể trong Tộc hội Gia tộc một năm sau hoàn toàn vượt qua Lâm Lang Thiên.

Ánh mắt lóe lên hàn quang, Lâm Động hỏi một lần nữa.

Nói đến đây, Đằng Lỗi hiển nhiên có chút ngạo khí. Thực lực như vậy trong cả Vương triều Đại Viêm quả thực cũng tương đối cường hãn.

Đội ngũ như vậy quả thực cường đại, cho dù là Lâm Động, trong mắt cũng có chút ngưng trọng. Với thực lực hiện tại của hắn cũng chỉ có thể chống lại được cường giả Bán Bộ Tạo Hóa, nhưng nếu gặp phải cường giả Tạo Hóa Cảnh tiểu thành thì rất khó chiến thắng. Đương nhiên nếu thêm vào tiểu điêu âm thầm tương trợ thì vẫn có thể giao thủ, nhưng Âm Khôi Tông không chỉ có một cường giả Tạo Hóa Cảnh, mà là ba tên.

Lâm Động khẽ lẩm bẩm, xem ra Âm Khôi Tông quả thực là long đàm hổ huyệt, muốn cướp Thôn Phệ Tổ Phù trong đó quả thực vô cùng khó khăn. Nhưng cho dù như vậy cũng không thể khiến Lâm Động từ bỏ ý định cướp đoạt.

Tiểu điêu cũng biết rõ ràng sự khó khăn này, bởi vậy lên tiếng hỏi. Cho dù hắn hiện tại đã khôi phục được chút thực lực nhưng cũng chỉ có thể giao thủ cùng cường giả Tạo Hóa Cảnh tiểu thành mà thôi, hiển nhiên thực lực của Âm Khôi Tông như vậy đã vượt ra ngoài khả năng của hắn.

Lâm Động ánh mắt lóe lên, trong lòng trầm giọng nói. Tông chủ Âm Khôi Tông muốn phá giải phong ấn của Thôn Phệ Tổ Phù hiển nhiên không phải viêc đơn giản, chưa biết chừng giữa chừng còn có biến cố. Tới lúc đó hắn sẽ có cơ hội tốt để ra tay.

Một khi đoạt được Thôn Phệ Tổ Phù Lâm Động liền bỏ trốn, đợi sau khi luyện hóa thành công Thôn Phệ Tổ Phù thì thực lực của hắn nhất định cũng sẽ tăng lên rất nhiều, tới lúc đó cũng sẽ không cần e ngại Âm Khôi Tông nữa.

Tiểu điêu đối với việc đó cũng không phản đối nhiều. Hơn nữa theo ý hắn, chỉ cần đoạt được Thôn Phệ Tổ Phù, cho dù phải trả giá như thế nào hắn đều có thể chấp nhận, cho dù gặp mạo hiểm đến đâu cũng không đáng gì.

Sau khi thương lượng cùng tiểu điêu, Lâm Động liền có chủ ý, lúc này mới đưa mắt nhìn Đằng Lỗi. Đằng Lỗi thấy vậy cũng trở nên khẩn trương, nói:

Lâm Động khẽ mỉm cười, vuốt vuốt cằm, cười tủm tỉm nói:

Tuy hiện tại đã có vũ kỹ Tạo Hóa Cấp nhưng thứ đó tiêu hao quá nhiều lực lượng, không phải lúc quan trọng hắn không thể dễ dàng thi triển ra. Vũ kỹ Cửu phẩm tuy uy lực không so được với vũ kỹ Tạo Hóa Cấp nhưng cũng không hề yếu, nhất định có thể đề thăng lực chiến đấu. Đối với việc Lâm Động định đột nhập vào Âm Khôi Tông nhất định là một trợ lực không tệ.

Đương nhiên, đối với Lâm Động là việc tốt nhưng đối với Đằng Lỗi thì sắc mặt lại trở nên vô cùng khó coi. Sự ngoan độc của Lâm Động đã vượt xa sự dự tính của hắn.

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License