Thạch phù lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay Lâm Động, một luồng ánh sáng trắng ôn hòa từ từ phát tán ra. Dưới sự chiếu rọi của hào quang, khí huyết vốn nhộn nhạo trong cơ thể Lâm Động cũng dần bình ổn lại.
Lâm Động nhìn thạch phù trong tay, nhất thời còn chưa lấy lại được tinh thần. Huyết Linh Khôi hung hãn như thế mà không ngờ lại bị phong ấn dễ dàng như vậy?
Tiểu điêu hữu khí vô lực đáp xuống, trợn trắng mắt liếc nhìn Lâm Động. Vì thúc dục lượng lượng phong ấn của thạch phù mà nó đã tiêu hao không ít khí lực.
Lâm Động có chút kinh hỉ gật đầu. Trải qua giao chiến lúc trước, hắn đã hiểu rõ thực lực của Huyết Linh Khôi. Hơn nữa đó còn là Huyết Linh Khôi vẫn chưa phải ở trạng thái đỉnh phong, sau này nếu như có thể hoàn toàn hàng phục thì tất sẽ trở thành trợ lực lớn đối với hắn.
Lâm Động siết chặt nắm tay, thạch phù chậm rãi dung nhập vào da thịt trong lòng bàn tay hắn. Sau đó tâm thần Lâm Động chợt động, một luồng tinh thần lực liền tiến vào bên trong thạch phù.
o0o
Trong không gian thạch phù, Lâm Động lơ lửng giữa không trung. Ở cách hắn không xa có một cái bọt khí khổng lồ, xung quanh bọt khí bao phủ kín phù văn kỳ dị, tạo thành từng lớp phong ấn cường đại.
Mà ở trung tâm bọt khí, Huyết Linh Khôi đang kịch liệt va chạm mạnh vào bọt khí. Chỉ có điều bây giờ nó đã là chim trong lồng, Lâm Động bây giờ mặc dù không thể thúc dục lực lượng thạch phù, nhưng khi đã tiến vào trong này thì sống chết của nó sau này sẽ nằm trong tay hắn.
Lâm Động nhìn chăm chú vào Huyết Linh Khôi bên trong bọt khí. Hắn có thể nhìn thấy những phù văn dày đặc xung quanh bọt khí đang không ngừng chui vào thân thể Huyết Linh Khôi. Mỗi một đạo phù văn tiến vào trong cơ thể Huyết Linh Khôi thì khí hung sát trong mắt của nó lại yếu hơn một chút, phảng phất như bị phù văn làm tiêu biến đi.
Tiểu điêu chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện bên cạnh Lâm Động. Nó nhìn vào Huyết Linh Khôi đang giãy dụa gào thét trong bọt khí, nói.
Vừa dứt lời, tiểu điêu lại nói tiếp.
Lâm Động khẽ gật đầu, tâm thần chợt động. Một luồng tinh thần lực nhẹ nhàng tản ra, sau đó dung nhập vào trong bọt khí. Mà theo tinh thần lực dung nhập vào, phía trên bọt khí nhất thời nổi lên từng trận ba động. Một đạo tinh thần lực tách ra, bám vào trên phù văn, cuối cùng không ngừng tiến vào bên trong thân thể Huyết Linh Khôi.
Tiểu điêu nói.
Lâm Động nhíu mày lại. Có lẽ không lâu nữa hắn sẽ đến Gia tộc Lâm Thị, nếu như không có Huyết Linh Khôi, không có con bài tẩy này, thì lại nhiều thêm một nhân tố không xác định.
Tiểu điêu gật đầu, nhìn thấy Lâm Động nhíu chặt mày, thì lại huơ huơ móng vuốt nói:
Lâm Động nghe vậy lúc này mới hơi thả lỏng một chút. Bất kể như thế nào, chỉ cần Huyết Linh Khôi có thể xuất hiện một chút thì đối với hắn mà nói đã là bảo hộ tốt nhất.
Tiểu điêu nhìn Huyết Linh Khôi trong bọt khí, nói.
Lâm Động cả kinh. Thực lực của Huyết Linh Khôi này bây giờ đã cực kỳ khủng bố, nếu như còn có thể tăng lên thì hắn chẳng phải là có thể tung hoành Vương triều Đại Viêm rồi sao?
Tiểu điêu cười quái dị nói.
Nghe nói vậy, khóe miệng Lâm Động nhất thời có chút run rẩy. Lúc trước ở trong Đại Hoang Cổ Bi, hắn liều chết mới có thể đoạt được từ trong tay Lâm Lang Thiên mấy trăm viên Niết Bàn Đan, chỉ như vậy đã khiến gã hận mình thấu xương. Nhưng hắn không ngờ rằng muốn Huyết Linh Khôi thăng cấp lại cần một số lượng Niết Bàn Đan khổng lồ như vậy.
Số lượng như vậy cho dù phóng mắt khắp toàn bộ thế lực đỉnh phong của Vương triều Đại Viêm cũng không thể lấy ra đủ, không khác gì phượng mao lân giác.
Tiểu điêu lười biếng nói.
Lâm Động cười khổ lắc đầu. Niết Bàn Đan thật sự quá mức trân quý, mỗi một cường giả có tư cách trùng kích vào Niết Bàn Cảnh đều xem như nó như mệnh căn. Cho dù tại một vài Đấu giá hội cũng ngẫu nhiên xuất hiện một số Niết Bàn Đan, nhưng sẽ nhanh chóng bị giành giật mất. Mặc dù hiện nay hắn có được hơn hai trăm vạn Thuần Nguyên Đan từ Đại Ma Môn, nhưng nếu như dùng để mua Niết Bàn Đan, thì với số lượng mười vạn Niết Bàn Đan cũng chẳng khác gì hạt muối bỏ biển.
Lâm Động hít một hơi, thoáng có chút đau đầu. Khó trách cường giả Niết Bàn Cảnh của Vương triều Đại Viêm lại thưa thớt như vậy. Thì ra là để gom góp đủ số lượng Niết Bàn Đan cũng đã khó khăn như thế, huống chi còn phải vất vả khổ cực trùng kích vào Niết Bàn Cảnh, mà cũng không nhất định sẽ trùng kích thành công tiến vào. Rất nhiều cường giả đều là bởi vì thất bại trong quá trình trùng kích mà cuối cùng phải bỏ mạng.
Tiểu điêu nói.
Lâm Động cười cười, cũng gật gật đầu. Đối với thế lực Đại Ma Môn này, hắn mặc dù chưa từng có ác cảm, nhưng hảo cảm cũng không nhiều lắm, không nên để bọn chúng có quá nhiều chỗ tốt.
Lâm Động phất tay, tinh thần lực chậm rãi tiêu tán. Tiểu điêu liếc mắt nhìn Huyết Linh Khôi trong bọt khí xong thì cũng dần biến mất trong không gian thạch phù.
o0o
Trong thạch huyệt, hai mắt Lâm Động chậm rãi mở ra, sau đó cũng không nói gì thêm, vẫy tay Tiểu Viêm sau đó xoay người đi ra khỏi thạch huyệt.
Lâm Động trên đường trở về, hơn lữa lúc ra khỏi thạch huyệt cũng thuận tiện phá hỏng địa đạo, sau đó mới phóng về phía đỉnh núi.
Đợi đến khi Lâm Động xuất hiện tại trên đỉnh Huyền Âm Sơn, rối loạn ở trên này gần như đã bị thế lực của Đại Ma Môn bình ổn lại. Các đạo nhân mã tiến vào trong Tổng bộ của Âm Khôi Tông, tìm tòi các loại bảo bối.
Đám người Mộ Lôi trên đỉnh núi vừa nhìn thấy Lâm Động xuất hiện, lập tức bỏ dở việc đang làm tiến đến nghênh đón, bộ dạng cực kỳ cung kính và khách khí. Sau khi trải qua trận đại chiến hôm nay, trong quận Đại Hoang chỉ e không còn thế lực nào dám ở trước mặt Lâm Động hung hăng càn rỡ nữa.
Lâm Động cười tủm tỉm nhìn lướt qua các đạo nhân mã giống như cường đạo đang tìm kiếm tài phú của Âm Khôi Tông, cười nói.
Nghe thấy thế, trái tim đám người Mộ Lôi đập mạnh một cái, liếc mắt nhìn lại, chợt Mộ Lôi lấy một cái túi Càn Khôn trong người ra, cười gượng nói:
Thấy vậy, khóe miệng Lâm Động cũng nhếch lên một nụ cười. Tên này Mộ Lôi vừa khôn khéo lại rất thức thời!
Ngay lập tức, hắn cũng không khách khí mà trực tiếp nhận lấy túi Càn Khôn. Tinh thần lực quét qua bên trong, nhất thời nhìn thấy những viên Niết Bàn Đan giống như mắt rồng dày đặc bên trong. Số lượng như vậy hẳn có hơn hai ngàn viên.
Nắm túi Càn Khôn, trong lòng Lâm Động cũng không nhịn được lắc lắc đầu. Khó trách Đằng Sát muốn liên minh lại, hòng chiếm cứ càng nhiều tài nguyên. Bằng không hắn tích trữ những thứ này không biết phải năm nào tháng nào mới có thể đủ Niết Bàn Đan để trùng kích được vào Niết Bàn Cảnh.
Nhìn thấy Lâm Động không khách sáo đem Niết Bàn Đan nhận lấy, trong mắt đám người Mộ Lôi cũng có chút không nỡ. Bọn chúng đều có thực lực Tạo Hóa Cảnh, nhu cầu đối với Niết Bàn Đan cực kỳ mãnh liệt. Nhưng trước mắt bọn chúng hiểu rằng, đừng nói Lâm Động muốn những viên Niết Bàn Đan này, cho dù hắn có yêu cầu quá phận hơn nữa thì bọn chúng cũng phải đáp ứng.
Lâm Động đem Niết Bàn Đan thu đi, nhìn về phía đám người Mộ Lôi cười nhạt nói.
Nghe thấy vậy, Mộ Lôi trực tiếp nói.
Mộ Thiên Thiên ở phía sau Mộ Lôi, nghe nói vậy thì khuôn mặt lập tức đỏ lên, rất là quyến rũ động lòng người.
Đám người Võ Tông ở bên cạnh cũng ngẩn người, chợt thầm mắng một tiếng cáo già. Nhưng bọn hắn lại không có nữ nhi kiều mỵ động lòng người như vậy, cho nên chỉ có thể không ngừng xoa xoa tay tiếc nuối.
Lâm Động nhịn không được mỉm cười. Lão cáo già này vì mượn sức hắn mà ngay cả con gái cũng muốn đem ra. Chỉ có điều mục tiêu của hắn không phải ở đây.
Nghĩ đến đây, Lâm Động chậm rãi ngẩng đầu lên. Lâm Lang Thiên, thời gian hai năm sắp tới rồi, chỉ là không biết lúc này đây ngươi còn có tư cách ở trước mặt ta vênh váo tự đắc nữa hay không?
Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License